Chương 6: bồ câu

Lâm về đến quán cafe rất nhanh. Với hắn, đêm nay thuận lợi như được Trời Phật gì đó phù hộ vậy!!! Sung sức và nhanh gọn, hắn vác kiện hàng mới xuống hầm ngầm, trong lòng chẳng bao giờ biết được cái đêm “được phù hộ” này đây sẽ quyết định vận mệnh đời hắn!



Cô gái nhỏ nhắn nhanh chóng bị trói nằm dang rộng chân tay trên giường, nhưng lần này Lâm không cởi quần áo của nạn nhân ra. Áo thun và váy ngắn đồng phục Thế Giới Di Động vẫn còn nguyên trên người Thuỳ Lam (hắn xem tên cô bé trên thẻ nhân viên vẫn còn đeo trên cổ)

Vì sao không cởi ra!? Vì nàng…..quá trắng!!!!!

Lâm chưa từng nhìn thấy làn da nào đẹp đến thế! Cô nàng bé nhỏ này có gương mặt thanh tú, mái tóc óng dài yểu điệu….nhưng “điện nước” thì khá bình thường, ngực nhỏ, mông cũng không to. Nhưng làn da ngà ngọc của em đủ khỏa lấp đi hết mọi khiếm khuyết: trắng mịn hồng hào, mềm mại như nhung, sờ tay vào rồi thì vĩnh viễn không thằng nào muốn bỏ ra!!! Da nàng trắng đến mức mây trên trời cũng phải thua! Tuy trắng tinh khiết nhưng nhìn rất êm dịu tự nhiên chứ không hề bệch ra giả tạo như mấy em đi tắm trắng rẻ tiền….
Chỉ ngắm cặp đùi thon nhỏ ngọc ngà với 2 xương qjai xanh khẳng khiu….mà Lâm đã nuốt nước miếng ừng ực! Hắn vén nhẹ chiếc váy vốn đã ngắn cũn cỡn lên chừng 5 6 phân, lộ ra đáy quần lót ren đỏ sẫm mỏng tang (ren mà!!!). Nhìn thấy rõ làn da thủy tinh bên duới – cũng trắng ngà ngọc như mọi chỗ khác trên người nàng.

Trắng như bạch ngọc!!! Thế nên…..càng để he hé úp mở thì càng kích thích trí tưởng tượng của tên dâm thần lên cao, chứ nếu lột truồng nàng ra ngay thì bớt đi phần sung sướng đó rồi!!! Hắn tiếp tục cởi 2 nút cài trên cổ chiếc áo thun, vén rẽ sang bên để ngắm 2 quả đào tiên trắng loá đang bị cái bra đỏ che chắn đi…..

Chơi đùa, vuốt ve, hôn liếm làn da bạch ngọc được chừng 15 phút thì Thuỳ Lam tỉnh thuốc mê.
Đêm nay, cô gái nhỏ bé mảnh mai này thật sự là một món quà ngon ngọt đầy bất ngờ dành cho tên ác ma!!!

…………

Sau khi nàng tỉnh giấc, la hét giãy giụa như bao nàng trước kia….thì Lâm vẫn giở chiêu bài vừa dỗ ngọt vừa dọa nạt quen thuộc với con dao bấm trên tay. Và bất ngờ dành cho hắn là đây:

Thuỳ Lam quá sợ hãi!!! Sợ đến hoảng loạn, sợ đơ cứng cả người trước con dao bấm kề cổ!!! Nàng khóc như mưa, mắt huyền lúng liếng tràn đầy nỗi kinh hãi; nàng chỉ biết khóc lóc van xin hắn đừng giết nàng. Ánh mắt run rẩy chỉ biết nhìn Lâm cầu khẩn, làm như thể hắn nhọc công đem nàng về hang thật sự là để mổ lấy thịt vạy!!!! Bên trong thân xác nhỏ bé yếu ớt này là 1 tâm hồn còn yếu ớt hơn bội phần, đúng kiểu tiểu thư ở nhà được cha mẹ cưng ra đường lại có thằng bồ chiều…..nên nàng chưa từng 1 lần đối mặt với khó khăn trong cuộc sống chứ đừng nói đến đối mặt với……….1 trận hiếp dâm!!!!

Con mồi mong manh dễ vỡ đã hoàn toàn quy phục Lâm. Nàng khiếp sợ lưỡi dao của hắn đến lạc cả hồn, nên không có 1 chút nào ý muốn phản kháng. Nàng mất hết cả tự chủ, Lâm bảo gì là nghe nấy. Cuộc chơi đêm nay dễ dàng đến thế nên Lâm nghĩ thật nhanh ra trong đầu 1 “kịch bản” mới mẻ để chơi Thuỳ Lam cho thật là sướng!!!!!

Không sợ nàng vung tay huơ chân, không sợ bỏ chạy, thậm chí không sợ cả tiếng thét lên báo động xóm làng nữa!!! Lâm tháo hết dây trói cho Thuỳ Lam, mở luôn băng keo dán miệng! Hắn quá ma giáo tinh khôn so với cô bé…. Hắn dẹp dao bấm, mở tủ đồ moi ra 1 cây…..mã tấu 6 tấc sáng loáng lạnh tanh (mua về chưa từng chém được 1 cọng lông nào…). Tên dâm thần cáo già kê cây mã bén ngót vào cổ Thuỳ Lam, êm giọng thì thầm :

“Chỉ cần bé cưng ngoan thật ngoan, em sẽ không đổ 1 giọt máu! Còn nếu như cưng rên hay là ho lên 1 tiếng trái ý anh thôi…..thì anh mất hết hứng thú chơi đùa, anh nóng giận lên không chừng sẽ chém bay đầu em đó……..!”

Hiệu ứng hù dọa của cây 6 tấc đương nhiên là gấp 1000 lần cây dao bấm mà!!!! Gã cuồng dâm đắc ý trong bụng khi thấy cô gái nín khóc, hoàn toàn im bặt mà nhìn cây mã tấu. Nín cả thở, nín cả….chớp mắt luôn!

Trò chơi vậy là đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Vẫn cầm cây mã trên tay để “làm màu”, Lâm thoải mái nằm dài ra giường, bắt đầu thưởng thức bữa tiệc!!!

………..

Lâm quyết định dạo đầu bằng thế….69 cho mau nóng. Hắn vốn đã trần truồng sẵn từ đầu rồi nên vừa nằm xuống là cột cờ dựng lên thẳng tắp! Hắn bắt Thuỳ Lam vô thế liền!!!

Cô bồ câu (hắn thích gọi như vậy rồi, vì da nàng trắng quá, còn tim nàng lại yếu đuối quá mà!!!!) run rẩy nghe lệnh, cả người run giật liên hồi vì nấc lên trong tiếng khóc… Nàng chầm chậm quay người, quỳ gối, đưa mông vào mặt Lâm. Nàng vẫn run rẩy, chậm chạp hết sức có thể, ngại ngùng cúi mặt xuống cây hàng bằng thịt của Lâm nhưng hơi lắc nhẹ đầu không muốn ngậm….. Tức thì, hắn chĩa cây hàng bằng sắt đang cầm vào ngay giữa 2 chân cô bé, nhấn nhẹ đầu mũi vào quần lót: “Em đừng quên là anh nóng tính lắm nha………!!!!!!”

Thuỳ Lam hồn vía lên mây, hoảng loạn khóc ré lên, cả người run bần bật như sốt rét!!! Nàng liền há mồm ngậm nguyên con cặc của Lâm vào trọn vẹn, động tác nhanh nhẹn hẳn!!!

Lâm khoan khoái cảm nhận độ ẩm và độ mềm củ môi của lưỡi trên cây thịt của mình: còn gì sảng khoái hơn, hâhhahaha!!!!!! Hắn cười nhẹ đểu cáng, ấm giọng ra lệnh sau lớp mặt nạ quỷ:

“Mút đi em. Mút lên xuống đều vào, sâu vào nhé! Nhớ đừng có dùng răng nhé, anh bị đau anh lại vung vẩy con dao này thì không nên đâu……..”

Con bồ câu bé nhỏ tội nghiệp của Lâm ngoan ngoãn tuân lệnh. Vẫn khóc như mưa, 2 dòng lệ nhỏ xuống cổ nàng rồi rơi lên….háng của Lâm càng làm hắn khoái trá!!! Cô bé từ từ nhấp cái đầu mình cho con cặc của tên hiếp dâm đi vào đi ra trong miệng nàng… Vai và mông nàng run không kiểm soát được, vì khóc nấc quá nhiều, và vì sợ nữa!

Trong lúc thằng em đang ướt và sướng tê tê, Lâm bắt đầu khám phá cái háng đang dang rộng trước mặt mình. Kéo váy nàng lên thô bạo, hắn đưa ngón tay móc ngay vào khe hẹp bé nhỏ xinh xinh đang nằm ép chặt dưới chiếc quần lót ren đỏ mỏng. Ngón tay giữa ấn ấn vuốt vuốt lên khe, ngón trỏ với ngón út thì lướt nhẹ trên làn da nhung lụa sát cạnh cái khe hồng hồng ấy….. Cô bồ câu đau khổ chỉ muốn vùng vẫy cái mông mình ra xa khỏi Lâm ngay, nhưng đâu dám!!!!

Hắn đã khống chế hoàn toàn ý chí của Thuỳ Lam rồi nên không thèm lột truồng nàng ra, tí nữa bắt cô bé tự cởi sẽ ngon mắt hơn nhiều!!! Lâm thoải mái, không vội vàng, 1 tay phải thì thám hiểm khe suối của cô em, tay trái thì chui vào trong làn áo thun, bò dần lên bụng nàng, rồi với lên 1 chút bóp nắn 2 bầu vú nhỏ xinh một cách cuồng bạo. Thuỳ Lam vẫn đang vừa khóc hù hụ vừa bú cu…..

Hắn lạnh giọng ra lệnh: “ngậm sâu hơn”, tay phải thì tiếp tục dày vò nơi kín đáo nhất đời người con gái. Ngón tay hắn đã chui vào trong mép quần lót, vuốt dọc lên xuống khe hở lưa thưa lông mỏng…. Thuỳ Lam run bắn lên rên trong cổ họng “Ứ!!!!!” – nhưng chẳng dám nhúc nhích 1 ngón tay! Tay trái của Lâm thì đang bóp vú nàng đầy khí thế, thông qua lớp ren áo ngực mà nhào nặn 2 cái gò bé bỏng kia… ở bên dưới, Ngón tay của hắn đã bắt đầu đâm vào rút ra trong cái lỗ thiên thần,mau chóng khiến cho cô bé ra nước ướt sũng đáy quần lót!!!!!

……….

Bất chợt Lâm chơi ác với nàng, canh ngay nhịp nàng dúi đầu xuống để nuốt con cặc hắn vào sâu thì hắn nảy mạnh mông lên!!! Cây súng to đùng ngay lập tức ăn sâu vào tuốt trong cổ họng, Thuỳ Lam kêu ọc lên, suýt nữa là ói!!! Quá đột ngột và ngạt thở, nàng định rụt đầu về thì tên ác ma liền với lấy cây mã kề lên sau ót: “Không được ngừng!”

Con bồ câu bé bỏng đáng thương khóc trong đau khổ mà không ra thành tiếng được!!! Nàng tiếp tục bú cho hắn, trong khi tên tà dâm kia thì cứ canh ngay nhịp của nàng mà nhấn con cặc vào sâu hết cỡ vô cuống họng con gái ngừoi ta!!!! Thuỳ Lam cố hết sức để không oẹ ra, tiếng khóc nấc nỉ non hoà với tiếng òng ọc ùa ụa trong cổ họng nàng cứ đều đều vang lên trong suốt 15 phút! 15 phút dài như vô tận với nàng….

Nứng thì không nhiều nhưng thấy nàng chịu không nổi nữa, Lâm bảo dừng lại. Rồi lại tiếp tục lệnh cho nàng leo xuống khỏi giường. khi cô bồ câu nhỏ run run đứng xuống đất , sát cạnh giường, hắn lạnh lùng nói: “cởi đồ ra. Váy trước, áo sau!”

Nàng không dám không nghe lời, chỉ là làm chậm như bị liệt…. Mất cả lúc lâu, cái váy nhỏ mới nằm dứoi đất.

Lâm kiên nhẫn nằm chờ.

Nàng biết hắn có ý gì, khe khẽ vén áo cao lên, chậm chậm rồi dừng hẳn khi vừa lộ ra cái bụng phẳng lì trắng tinh………..

Lâm thúc giục 1 chút cho nhanh gọn. Hắn khẽ vung cây mã tấu lên chĩa vào bụng Thuỳ Lam, dù còn cách tới 3 tấc đã làm nàng khóc ré lên lắc đầu quầy quậy! Nàng liền ngoan ngoãn tăng tốc, nâng áo cao khỏi đầu rồi cởi hẳn, bỏ xuống đất. Gọn lẹ hơn cả gái thoát y chuyên nghiệp ở bar!!!

Chỉ còn bộ đồ lót đỏ ren che chắn cơ thể, Thuỳ Lam run giật lấy 1 tay ôm ngang vú 1 tay chắn trước mu mình. Nhưng tên ác ma chỉ mới hửm nhẹ 1 tiếng là nàng đã ré lên, liền hiểu ý mà bỏ tay ra. Đúng là 1 cô gái ngoan mà!!!!

“Bây giờ cởi quần lót nào!” Lâm nói sau khi ngắm no con mắt.

Cũng lại tiếp tục là khóc nấc tủi nhục và chậm chạp “câu giờ” , cuối cùng thật lâu thật lâu, cô nàng mới hoàn toàn ở truồng trước mắt Lâm…. Vẫn nằm mà thưởng thức, Hắn ngoắc tay bảo nàng tiến sát lại thành giường, để cho hắn đưa bàn tay vuốt ve cái mu trắng mịn với đám lông nhỏ non tơ….. Thuỳ Lam khóc nhiều tới mức như ướt hết cả phần trên cơ thể!!! Lâm không tha, vừa chà chà bàn tay lên mu *** vừa hạ lệnh : “Cởi áo ngực được rồi đó bé!”

Sau một chập run rẩy khóc nấc câu giờ nữa thì Thuỳ Lam cũng trần truồng như nhộng hoàn toàn. Ép buộc người con gái vừa khóc vừa tự cởi đồ cho tới khi trần truồng…..đúng thật là sướng và “cảm giác mới lạ” hơn tự tay mình lột ra!!! Lâm vừa thích thú suy nghĩ, vừa vò bóp đôi vú nhỏ của cô gái… Tuy hơi “thiếu điện” nhưng đôi núm vú bé xinh thì lại hồng tươi e ấp đến tuyệt vời, không hề có chút màu thâm nào hết! Lâm nhịn không được, liền nắm lấy 1 núm vú mà kéo thật mạnh về phía mình!

Thuỳ Lam ré lên “Á!” Thật nhanh, rồi theo đà chúi sấp mặt xuống giường, nếu không thì tên cuồng dâm kéo dãn cả núm vú lẫn bầu vú của nàng dài ra thành sợi mì mất!!! Nàng đau quá nên kêu 1 tiếng hơi to, nhưng ngay lập tức cắn răng nín nhịn, ánh mắt sợ hãi hốt hoảng liếc nhìn vào cái mặt nạ quỷ của Lâm….

Hắn bắt nàng cứ đứng bên cạnh giường, cúi người, chống tay lên giường để cho cơ thể khom ngay bên trên chỗ hắn nằm. Rồi, vừa lười biếng vừa tà dâm, hắn nằm đó bú mút chùn chụt 1 bên đầu núm vú, bên kia thì đưa tay vừa se vừa kéo giãn, vừa xoắn vừa nghiến nhéo liên hồi!!!
Đôi vú Thuỳ Lam lủng lẳng treo ngay trước mặt Lâm, nên to ra hơn được ít nhiều so với khi nàng đứng thẳng. Hắn đê mê chơi đùa cặp trái cây thơm mềm đó, còn thêm vào vài nhịp búng búng lên đầu núm làm Thuỳ Lam ré rít liên hồi vì buốt vì đau! Đầu lưỡi tên dâm thần đùa nghịch núm vú đến ướt đẫm nước, đôi môi hắn thì hút nút nút khí thế, khiến đôi núm nhỏ phải dài ra và sưng mọng lên trong miệng Lâm!!! Tra tấn 2 gò bồng đảo cùng 2 cái hạt nhỏ hồng hồng mềm mại bé xinh kia luôn là sở thích của Lâm mà!!! Chưa kể còn dư 1 tay đương nhiên là xoa bóp vuốt ve và đâm thọt vùng háng của cô bồ câu nhỏ tới khi “con bướm” phải chảy dâm thuỷ ra đầm đìa , thật sự Lâm rất bận rộn luôn chứ không hề thảnh thơi!!!

Vì bận quá vậy nên Lâm không còn tay nào cầm dao nữa mà nhét bên cạnh gối nằm, nàng bồ câu khốn khổ tất nhiên bị nỗi sợ ám ảnh rồi nên cũng chẳng hề có 1 chút ý nghĩ dám cãi lệnh hắn ta, “phản công” thì lại càng không! Lâm cứ thoải mái nằm bú và quậy phá chọc ghẹo hết mọi nơi kín đáo của người con gái đến chán chê… Thuỳ Lam thì chỉ mãi khóc nghẹn ngào uất ức, mắt nàng nhắm chặt lại không dám nhìn cảnh tên cuồng dâm đang tra tấn làm nhục thân xác mình, vần vũ bầu ngực mình………..

Bú và mò mẫm chán chê, Lâm bảo nàng leo trở lên giường, quỳ ngay trên mặt hắn! Lâm ra lệnh lạnh lẽo sắc đanh, buộc nàng quỳ dang 2 gối ra thật rộng để cho cái *** bé nhỏ đỏ hồng phải đưa chính xác ngay trên miệng Lâm!

Rồi hắn bắt đầu….ăn,thật ngon miệng làm sao!!! Liếm nút, đưa lưỡi luồn lách sâu vào trong khe suối, rà đầu lưỡi dọc bên 2 mép, “đá” vào cái hạt e ấp ngay trung tâm…. Hoặc là cắn nhẹ vào mấy sợi lông mỏng mảnh lưa thưa…. Lâm hành hạ động thần tiên của Thuỳ Lam đến mức dâm thuỷ chảy ra thành dòng xuống mặt xuống cổ hắn! 2 tay tất nhiên là nhào nắn túi bụi ở bên trên, cầm lấy 2 quả sơ ri hồng hào mà ngắt nhéo, giật, lắc không thương xót!!! Lại còn tát liên hồi vào hai bầu sữa bé bỏng! (nhưng thật “may” là cô nàng bồ câu có đôi gò bồng đảo nhỏ thôi chứ không căng to, nên những cú tát của Lâm không làm đôi vú bị chấn động rung rinh quá mạnh, giảm đi ít nhiều đau đớn…)

Mái tóc dài óng ả của Thuỳ Lam xoã ra phủ dài che đi 2 bầu vú ngọc, Lâm khó chịu bắt nàng vén lên rồi ngậm luôn mái tóc vào miệng. Vừa gọn gàng, đôi tay hành hạ vú không bị cản trở, vừa giảm bớt đi tiếng khóc nức nở của nàng. Giờ đây tiếng rên và nhịp hít thở gấp gáp của Thuỳ Lam nghe rõ ràng hơn: hiển nhiên là cơn sướng run ở phía dưới *** đã tỏa ra khắp cơ thể con bồ câu nhỏ!!!
Đầu lưỡi của Lâm giờ đây đang chui sâu vào trong khe suối đó, ngo ngoe, lúc lắc, đâm thọt không thương tiếc! Làm sao cô nàng yếu đuối này chịu nổi kích thích đó chứ!!!!? Nàng dần dần không còn khóc nấc run rẩy khi 2 quả đào nhỏ bị Lâm làm đau….., mà thay vào đó là ré lên kèm theo uốn éo cùng nhịp với cái lưỡi ma quái của hắn chuyển động ở dưới “hang bồ câu” ướt sũng kia……..

Có vẻ “chín muồi” rồi! Lâm phát hiện ra cô gái đáng thương thở nhanh nhịp, ngực nàng nhấp nhô lên xuống gấp gáp, vùng háng thì run run phía trên mặt hắn….

Lâm bảo nàng lùi xuống phía dưới, vẫn giữ nguyên tư thế quỳ đó chỉ có cái khác là lúc này cái *** nàng không đưa ngay miệng tên dâm thần nữa mà trên…con cặc của hắn!! Con bồ câu nhỏ khóc than nức nở đến đỏ tía cả khuôn mặt, Lâm liền tỏ ra “nóng tính” vung cây hàng 6 tấc sượt nhẹ qua bụng dưới của nàng, lướt đầu lưỡi dao ngang qua những sợi lông mu thanh tú…… Thuỳ Lam kinh hoàng vội nín bặt, không còn dám nói ‘không’ nữa! Nàng ngậm mái tóc huyền vào trong miệng như cũ vừa thút thít tỉ tê, vừa canh cái háng mình đúng chỗ cho cây cột cờ cứng ngắc bắt đầu đâm vào……

Nằm dài ra thụ hưởng, bắt người con gái phải quỳ và nhún cho mình…., Lâm luôn yêu thích sử dụng tư thế này, vừa lười biếng không tốn sức, vừa thoải mái mà nhìn ngắm cũng như dày vò thân thể cô nàng…. Khi hiếp Thiên Hương, Trúc Vân, hắn cũng chơi thế này lâu nhất. Lần này cũng vậy.

Thuỳ Lam ướt đẫm mồ hôi, thở rất gấp và nhanh. Ngực nàng nhấp nhô phập phồng; trong tiếng thở hào hển nặng nhọc nghe lẫn lộn những tiếng nấc thút thít đau khổ, tiếng rên “hừ hừ, ư ư ứ… “ đúng mỗi nhịp nàng dập mạnh cơ mình xuống con cặc dựng đứng của tên hiếp dâm. Có cả những âm thanh rin rít kì lạ trong cổ họng nàng. Nàng vẫn ngoan ngoãn ngậm chặt ngọn tóc huyền trong miệng. Mặt nàng đỏ hồng, 2 dòng lệ ướt nhoà chảy xuống cổ rồi xuống cặp trái đào tiên nhỏ bé mềm mại. 2 mắt nàng vẫn nhắm chặt khổ đau, không dám nhìn vào những gì đang diễn ra….

Tên dâm thần nằm chơi được 15 phút thì bắt đầu chán tư thế, gái nào hắn cũng chơi thế này hết mà! Hắn bảo nàng ngưng lại, leo xuống rồi nằm ra giường, sau đó hắn ôm lấy nàng từ phía sau, nắm chân phải nàng nhấc thẳng lên trời rồi đút cặc vào theo thế “Vác cày qua núi” đó.

Lâm dập điên cuồng vào *** cô gái. Nàng bồ câu nhỏ nhắn quá, bé bỏng quá, nên cái *** xinh của nàng cũng rất nhỏ hẹp so với cây hàng to cứng của hắn. Sự chênh lệch kích thước đương nhiên làm cái hang nhỏ ôm siết quanh khúc thịt nóng bỏng, cảm giác bót chặt làm Lâm sướng tột cùng! Hắn đẩy mông mình mạnh đến nỗi cả cơ thể Thuỳ Lam bị đẩy chạy trượt đi trên giường, chẳng mấy chốc đầu nàng trôi lên đến thành gỗ trên đầu giường, đập vào đó cồm cộp theo từng cú dập trời giáng của Lâm. Hắn chơi nàng tả tơi, nhồi hết cả trọng lượng cơ thể mình vào háng nàng như vũ bão, tay hắn vòng ôm qua người nàng bóp bầu vú ngọc đến méo mó bầm tím lên, núm vú cũng đã mềm nhũn đi sau hàng trăm pha ngắt nhéo vặn xoắn bạo lực!

Thuỳ Lam thở dốc, 2 bầu ngực nàng nhấp nhô mạnh mẽ lên xuống theo từng nhịp thở gấp gáp, mặc dù tên ác ma vẫn đang dày vò làm khổ đôi vú tội nghiệp đến biến dạng nhưng nàng không đau nhiều lắm. Cơn sướng tràn ngập cơ thể khiến nàng như mụ mị, mơ hồ, nàng không còn nhận thức được rõ ràng nữa, không để ý đến cả việc tiếng rin rít đầy đe dọa đang vang lên trong khí quản của mình – thứ âm thanh mà hàng ngày nàng vô cùng nhạy bén….

Tên ác quỷ càng chơi càng hứng thú, vần vũ làm nhục khắp thân xác ngà ngọc này thôi chưa đủ, hắn còn nảy ra nhiều trò nghịch ác quái đản để thỏa mãn cơn dâm. Thỉnh thoảng hắn ngưng bóp vú, thò tay xuống *** con bồ câu tội nghiệp mà se nắn cái hột le đang sưng mọng…. Hắn bất thần bóp mạnh hột le, hoặc búng đầu ngón tay vào vùng trung tâm nhạy cảm của cô gái, khiến nàng ré lên trong cổ họng. Rồi hắn lại lần tay lên chùm lông mu lưa thưa mỏng yếu, ve vuốt chà xát xong…..mạnh tay bứt ra 1 sợi xoăn mềm!!! Thuỳ Lam giật nảy mình như thể bị dí điện vào mu, giãy giụa khóc lên đau đớn…..

Lâm vẫn không thôi, vươn tay trở về lại nơi đôi gò ngực nhỏ, hắn nắm lấy 1 bên núm xinh mà…..bóp thật mạnh. Ngón cái và ngón trỏ ép xuống bẹp dí chiếc núm hồng như lấy kẹp kẹp vào…. Hắn đổi ngay sang núm bên kia, làm tương tự, bóp bẹp xong lại còn kèm thêm kéo giật mạnh ra xa! Thuỳ Lam đau xé người, giãy giụa, những cơn buốt nhói ở ngay khe suối ngọc, ngay chùm lông mu yếu mềm và ngay đầu ngực nhạy cảm làm nàng bị sốc quá đột ngột! 2 đầu núm nhỏ tím đi, và gương mặt yếu ớt đẫm lệ cũng chợt tím tái nhợt nhạt…. Cô bồ câu khổ sở bỗng thở hào hển nặng nhọc mà không hít được chút ôxi nào vào phổi, nàng nằm vật ngửa người ra giường, mặt chợt tái xanh rồi trắng không còn hột máu!!! 2 tay nàng ôm lấy ngực, tiếng rít nghe rợn người vang to lên trong khí quản…. Đôi mắt huyền đẫm lệ trợn trừng lên vì ngạt thở, ánh nhìn tuyệt vọng cầu xin hướng về phía mặt nạ quỷ……

….

Phát hiện ra dấu hiệu lạ, Lâm chợt ngừng cơn hiếp dâm sung sướng… Nhìn cô nàng thở nặng hồng hộc mà vẫn cứ ngạt hơi như bị bóp cổ, kèm với tiếng rít rít vang trong ngực em….. Kiến thức bặp bẹ về y tế cho hắn biết có chuyện không hay!

Lâm ngừng nhấp cặc, hỏi cô nàng: “em lên cơn suyễn hả!??? “

………………

………………

15 phút sau đó. Thuỳ Lam nằm thiêp thiếp, gần như hơi mê man trên giường. Lâm đã lục trong cái xắc tay nhỏ của nàng theo “hướng dẫn” từ ánh mắt kinh hoàng cầu cứu, tìm được chai thuốc xịt hen suyễn và xịt ngay vào miệng cho nàng. Ngay sau khi hơi thở ổn định lại thì con bồ câu đáng thương rơi vào trạng thái như bất tỉnh……

Lục lọi trong túi xách nhỏ, không chỉ tìm thấy chai xịt suyễn, mà còn có cả sổ theo dõi sức khoẻ định kì. Và nội dung trong cuốn sổ ấy làm hắn ngồi trơ ra như bị đóng băng………… Cây hàng của hắn vừa mới phút trước còn đang nằm ở trong người cô gái bé bỏng mà cuồng bạo vùi dập, giờ đây nguội ngắt, xụi lơ, vẫn còn đeo cái bao ướt nhẹp chưa tháo ra……….

Nàng bồ câu nhỏ này bị 3 căn bệnh!!!

3 căn bệnh mà chỉ cần 1 thôi cũng làm người ta sống không bằng chết…..



1 là hen suyễn mãn tính.

2 là…. Hở van tim nhĩ thất mức độ 3

3 là……………… Ung thư máu!!!

……

Lâm choáng váng mặt mày. Hắn chẳng biết làm sao trước tình huống tréo ngoe này cả.

Hắn ngồi trơ trơ ngắm nhìn cô bồ câu nhỏ trần truồng của mình nằm nghiêng, mê man, hơi thở nàng nhè nhẹ, đôi bầu vú mềm thơm nhấp nhô đều đều;….. nhìn nàng yếu ớt mỏng manh và kiệt quệ vô cùng…………

Mới có 5 phút trôi qua từ lúc Thuỳ Lam mê mệt nằm im, mà gã dâm thần đã hút hết 3 điếu thuốc. Hắn suy nghĩ điên đảo trong đầu.

Trong hàng chục hàng trăm em gái ngoài kia, sao hắn lại bắt được đúng ngay con bồ câu bé nhỏ mang đầy bệnh nan y đang chờ chết kia chứ!?

Trong 7 cô gái hắn đã từng bắt cóc hiếp dâm, cô nàng này là ngoan ngoãn nghe lời nhất, yếu đuối mong manh nhất. Giờ đây khi biết nàng đang ôm bệnh chờ chết (hắn đã xem kỹ sổ khám và kết quả xét nghiệm…….. ung thư máu thời kì cuối mới phát hiện ra vào 2 ngày trước…..thì chỉ có Trời cứu mà thôi!!!!) hắn biết làm gì với nàng đây!?

Bán nàng cho thằng Long như kế hoạch sao!? Lâm có nỡ không!?

Ý nghĩ tà ác và đơn giản nhất là hắn bất chấp mẹ hết!!! Hắn cần, thật sự rất cần tiền! Càng sớm càng tốt! Nàng bồ câu mong manh bị ung thư….đâu phải lỗi của hắn, đâu liên quan gì đến hắn!? Coi như chưa từng nhìn thấy bệnh án là được thôi…….

Một khi đã rơi vào Địa Ngục nơi biên giới đó… Thiên Hương, Trúc Vân sẽ phải chịu cảnh tủi nhục cực hình, tàn tạ xác thân dưới tay bọn Miên mọi….cho đến ngày nào tháng nào chỉ có ông Trời biết! Còn cô bé bệnh tật này, biết đâu có phước hơn nhiều: nàng sẽ lìa đời trước khi bị hành hạ quá nhiều và quá lâu!!! Vậy có khi còn….tốt hơn đó chứ!

Nhưng chợt nghĩ đến cảnh bị ép buộc phải làm đĩ bán dâm…., Lâm thở dài! “công đoạn” ép 1 cô gái phải ngoan ngoãn của bọn này chắc chắn sẽ dùng đến thật nhiều đòn roi, nắm đấm, rất nhiều tra tấn để bẻ gãy ý chí phản kháng cự tuyệt….

Và tất nhiên là rất nhiều…con cặc nữa!!! Nghĩ đến cô cọp cái Trúc Vân phải chịu cảnh đó, Lâm xáo động tâm can vì….nhớ nàng và xót xa cho nàng!!!! (bà mẹ thằng đạo đức giả!)

Nếu cái cơ thể bé bỏng run rẩy này của Thuỳ Lam mà phải chịu cảnh đó, nàng chịu nổi được mấy đêm!? Chỉ cần 2 3 ngày bỏ đói, chỉ cần 1 lần lên cơn suyễn mà không có thuốc xịt ở giữa rừng sâu….., lại kèm thêm bị mười mấy con cặc dọng vào *** vào họng để…ăn thay cơm… Lâm nghĩ thoáng qua là thấy khó chịu trong lòng !!!

Đã biết chắc là sắp chết rồi, có cần phải chịu khổ thêm đến vậy hay không!? Có cần bắt nàng chịu dày vò tàn khốc đến như vậy không trong những tháng ngày…..trăn trối!!!?

Nếu đã không nỡ bán, sau đêm nay chỉ còn cách thả nàng đi – như hắn đã làm với 4 cô gái đầu tiên. Dù sau hắn vẫn chưa gọi điện thông báo cho Long về nàng. Cứ coi như chưa từng bắt được nàng đi……

Nhưng bao lâu nữa đây mới tóm được em khác mà thay thế, mà bán lấy 50 triệu!? Hắn tốn mười ba ngày để hoàn thành vụ này với Thuỳ Lam, con số đó là bình thường với “nghề” của hắn. Nhưng chờ thêm nhiêu đó ngày nữa cho vụ tiếp theo… Biết phải chờ bao lâu mới có “hàng mới”!? Tiếp tục thiếu 50 triệu đó, bọn chủ nợ có chịu chờ hắn sao!?

Chữ “Tiền” quả là ác quỷ thực thụ! Lâm chỉ còn thiếu hơn 100 triệu thôi mà hắn đã kiệt quệ lắm rồi không xoay được đường nào khác. Bán những em gái này cho Long là cứu cánh tốt nhất nhanh nhất vào lúc này để cứu Lâm khỏi bị chém….

……..

Nghĩ chưa ra, quyết định chưa xong, thì Lâm giật mình vì Thuỳ Lam lại lên cơn suyễn chập 2! Nàng vừa thoi thóp tỉnh dậy sau 10 phút nằm mê thì hít thở hơi mạnh để lấy sức ngồi dậy. Muốn cố gắng dùng lực, thì nàng phải hít mạnh 1 2 hơi vào… dẫn đến cơn hen ập về đột ngột!!! Thuỳ Lam thở khò khè, tím mặt vì thiếu ô xi. Nàng yếu sức quá nhiều sau khi bị Lâm dày vò vần vũ hơn 1 tiếng, nên cơn hen cứ chực chờ mà không bị thuốc áp chế hết chỉ bằng 1 lần xịt. Lâm không biết điều đó.

Hắn thấy con bồ câu tội nghiệp co quắp người vì cố hít thở thì liền nhặt chai thuốc xịt tiến lại gần để xịt tiếp cho nàng lần nữa. Lần này phải xịt tăng liều….
Đang nghĩ ngợi, Lâm không kịp phản xạ khi Thuỳ Lam đột ngột co cơ: nàng bị ngạt quá nặng, cố hít không khí vào bằng tất cả hơi sức tàn……, kèm thêm nhịp tim tăng cao nên làm thắt cơ vùng bụng. Cơn co cơ đó càng làm nàng mệt và tốn ô xi hơn. Nàng dùng 2 tay đè chặt trên ngực và bụng mình, miệng thì “hớp hớp” không khí trong vô vọng! Chính vì đè tay lên cơ bụng cộng với thiếu dưỡng khí nên làm cơ bụng phản xạ không điều kiện không tự chủ, bụng nàng gập mạnh lại để tìm cách giúp đỡ cho phổi hút khí vào nhiều hơn.

Khi gập mạnh cơ bụng bất thần mà không tự chủ, tự nhiên cả người nàng phải theo đà mà nhấc lên cao khỏi giường thật nhanh thật tốc độ, như bị động kinh!!! Xui thay cho Lâm, hắn vừa lại sát bên nàng để xịt thuốc thì đúng ngay nhịp bật dậy đột ngột đó nên hắn lãnh trọn cả cái đầu nàng vào….. Hạ bộ!!!

Lâm đau rền rĩ vì 2 hòn dái mình bị đầu nàng dập mạnh! Thuỳ Lam không cố ý cụng đầu, chỉ là không làm chủ được cơn co giật….nên lực của nàng chẳng đáng kể! Vậy mà Lâm cũng thốn đến nín thở, sởn cả gai óc!!! Đàn ông thì thằng nào chịu được 1 kích “dập đầu vào dái” như vậy chứ!!!!?

Lâm nhăn mặt, hơi bực mình vì….quá thốn! Nhưng hắn biết Thuỳ Lam chẳng cố ý làm gì: nàng sắp chết ngạt tới nơi, còn không nhận thức nổi cơ thể mình….nói gì đến cố ý cụng đầu tấn công Lâm!? Hắn thấy đầu óc rối loạn vì đau, mà cũng vì cảm giác thương xót nàng bồ câu bệnh tật ốm yếu……. Hắn cắn răng, nén đau, xịt liền cho nàng 4 hơi thuốc từ chai xịt. Thuỳ Lâm thở dốc, chỉ 30 giây là nàng bình tĩnh lại, lấy được nhịp thở. Nàng đã thoát cơn nguy kịch, nhờ ơn gã ác ma vừa mới hiếp dâm mình!!!!

…….

Lâm còn đau nhói buốt 2 hòn bi, nên loạng choạng lại ghế sa lông ngồi hít thở. Hắn nhíu mày, vừa nén đau, vừa tiếp tục nghĩ nên làm gì với nàng bồ câu bệnh tật….

Hắn không biết rằng, cùng ngay thời điểm đó, trên cả Trái Đất bao la, thật sự tình cờ như là trò đùa của ông Trời: có 2 gã đàn ông khác cũng bị tai nạn ngay chim y như hắn!!!! 2 người đàn ông đó Lâm đều quen, nhưng ngay giây phút này họ cũng đang đau thốn vì bị “dập bi” thì đương nhiên Lâm chẳng hề hay biết gì.