Chương 7: Cửu Nhạn (phần đầu)

Sáng. Chim ríu rít trên cành. Gió xào xạc tán lá. Rừng già bừng tỉnh, nhưng không khí ngập nắng và sương mai chẳng hề trong lành như thường lệ…

Khu trại nằm sát bờ sông. Khói lửa vẫn còn âm ỉ, cảnh hỗn chiến đêm hiện dần ra dưới nắng….

Không khí đặc quánh mùi tanh của máu tươi.



Rải rác khắp trại là xác người, tay, chân và những miếng thịt vương vãi….

Cửu Nhạn lờ đờ mở mắt tỉnh dậy. Dây trói siết chặt toàn bộ cơ thể y dính vào gốc cây khiến da đau rát, làm đầu óc y bừng lên nhanh chóng thoát khỏi cơn hôn mê….

Máu trên lưng, vai, tay, chân, máu trên đầu lăn xuống mặt, máu khắp mọi nơi trên cơ thể y.

Cửu Nhạn thoáng nhớ lại thật nhanh đêm đẫm máu vừa qua, nhớ lại trận thảm sát mà kết cục là y bị trói quỳ ở gốc cây này….

Nhìn ra xung quanh trại của mình chỉ để thấy những gì mình đã biết hết: anh em, huynh đệ,…….., hai mươi ba con người… đang rải rác thành cả trăm mảnh vất vương khắp mặt đất, dọc bờ sông… Máu của anh em nhuốm đỏ cả dòng nước cuồng nộ….

Chúng chỉ chừa lại mình y được sống….

Và….

Tiếng phụ nữ la thét thất thanh làm Cửu Nhạn giật mình như điện xẹt! Hắn quay đầu nhìn, gầm lên gọi tên vợ và con:

“Anh! Yến!!!!!!????? “

Đối diện gốc cây y đang bị trói quỳ, hai chiếc bàn bằng tre to rộng mà anh em trong băng vẫn ngồi nhậu, đang được đặt sát làn nước lũ. Bàn được dựng đứng lên, cố định bằng đá tảng và dây thừng… nhìn như 2 giá treo cổ… …

Trên mỗi bàn, là vợ và con gái của y. Cả hai bị trói chặt tay chân vào 4 góc bàn, lọt giữa khe của những cây tre đóng thành mặt bàn…. Cả hai đều loã thể, không một mảnh vải che thân…… Đang giãy giụa vô vọng và thét lên thống khổ…..



Một người lên tiếng cười đểu cáng, gọi to tên của y:

“LÊ PHI NHẠN!!!!! “




Y quay lại nhìn.

Người đó đang đứng cười, nụ cười chưa bao giờ tắt đi trên đôi môi nó.

Người đó đưa mắt giễu cợt nhìn y, nhìn vợ con y trần truồng chuẩn bị đón lấy trận dày vò xác thân tàn độc nhất chốn rừng sâu. Mắt nó ánh lên một tia thèm thuồng lộ liễu..

Người đó là kẻ đã luôn đứng cạnh y trong từng trận chiến, suốt 4 năm ròng…

Đầu trọc. Mắt hí. Môi lệch. Nó là thằng đàn em duy nhất của y còn chưa bị chặt thành thịt băm

Y gằn giọng, dường như nghẹn lời không nói nổi:

“Là mày làm sao!? …. Là mày hả KIÊNNNNN!!!!!???????… “

Đáp lại y vẫn là đôi môi méo lệch, cười nhếch lên…..



Nó đã sắp đặt tất cả.
Dẫn băng đào vàng, băng buôn lậu gỗ và luôn băng hàng trắng tới đây.

Nó dạy cho chúng tìm đường vào tận lán trại bí mật nhất rừng sâu… đúng cách mà Đai Ca nó đã dạy nó…

Nó Đánh úp anh em và Đại Ca của nó. Dùng lực lượng kinh khủng chưa từng có tiền lệ chốn lục lâm này: 3 băng hợp tác mà đánh. Năm mươi mốt thằng cả thảy!

Nó chém nát tới người cuối cùng, những người mà đêm trước nó còn gọi tiếng “anh em”

Nó nghĩ ra mọi cách để hành hạ Đại Ca nó sao cho sống không bằng chết…

Và nó đã chọn cách này đây!!!

Nó là KIÊN ĐIÊN, cái biệt danh không phải tự dưng mà có!!! Hôm nay Đại Ca sẽ phải biết, phải hiểu rằng, nó mới là chủ!!!! Hôm nay Đại Ca sẽ phải mở mắt ra mà nhìn cơn điên của nó, không còn có chút quyền lực nào mà can ngăn!!!!!!

….

Chuyện mà Kiên Điên muốn làm với Cửu Nhạn thật ra không có gì phức tạp.

Bắn. Chém. Giết. Lóc thịt ra chầm chậm suốt cả tuần…..cũng không phải là chuyện có thể làm Đại Ca của nó phải sợ nó!

Chỉ có một cách độc nhất mà thôi.
Bắt y phải NHÌN!!!

Kiên Điên lên tiếng tiếp, giọng nó run lên vì sung sướng trước điều mà hắn sắp làm với Đại Ca:

“Lê Phi Nhạn!!!! Mày nhớ cho kỹ những gì mày sắp nhìn thấy ngày hôm nay!!! Nhớ kỹ rồi đem theo xuống mồ nha!!! Mày giành lấy mọi thứ của tao, bao nhiêu năm rồi….. Bây giờ tao thắng mày rồi!!! Tao giành lại được hết!!!! Nhưng mà tao đéo giữ! Tao phá nát hết trước mặt mày! Tao xé tanh bành hết bắt mày nhìn!!!!! Nhìn kỹ đi nha, mày sẽ có đúng một ngày một đêm mà nhìn!!!!!!……. “



Kẻ được coi như “chúa sơn lâm” nơi đây, kẻ mà cái tên Phi Nhạn chỉ cần nói ra cũng đủ khiến cả rừng già này im lặng… Y chợt lạnh sống lưng!

Y quay ngược lại bờ sông nhìn vợ và đứa con gái vừa tròn mười lăm đang vẫy vùng trong tuyệt vọng…. Hướng đối diện trước chỗ mà y đang phải quỳ….. Chỉ cách không đầy chục bước chân…..

Nó sẽ làm……….. Nó sẽ…. Cả ngày sao!?

Lê Phi Nhạn không sợ Trời không sợ Đất bỗng run giật cả người! Y quay lại nhìn Kiên điên….

Thằng phản bội cười: “dù mày có quỳ xuống lạy một ngàn lạy cũng không van xin được gì đâu… thật ra đâu phải chỉ một mình tao muốn trả thù mày mà làm vậy…. Mày nhìn coi…. “

Nó giơ tay chỉ vòng quanh trại, người của 3 băng kia đang tiến dần về phía 2 cái bàn với những con mắt háu đói….

“ở đây tụi tao tổng cộng còn lại ba mươi mốt anh em…. Sau đêm qua chém lộn mệt rồi, không lẽ không cho tụi nó chút gì giải khuây cho vui lên!? Mà mày coi coi, quanh chỗ này giờ toàn là máu, thứ duy nhất giải khuây được chỉ có…….. Hề hề hề, bây giờ mày kêu tao cản tụi nó, tao cũng đéo dám đâu!!! Thôi chịu khó ngồi coi nha ĐẠI CA!!!!!!!!!! “

…….

Cả buổi sáng đó chính là ác mộng khủng khiếp nhất cuộc đời Cửu Nhạn…



Đầu tiên là thằng phản bội Kiên điên. Nó bắt y phải chọn xem nó sẽ đụ ai trước: Ngọc Anh vợ y, hay cô con gái riêng của nàng, Ngọc Yến. Nếu không chọn, nó sẽ cắt hết 4 núm vú…..!!!!!

Cửu Nhạn lạc hồn. Chín đầu ngón tay y tê dại lạnh buốt dù nắng đang lên cao…

Ngọc Yến tuy không phải con đẻ của y, nhưng tình thương y dành cho nó không khác gì con ruột. Y ẵm bồng nó suốt trên tay từ lúc nó 3 tuổi, từ lúc y rước mẹ con nàng lên chốn rừng già này phiêu bạt cùng y….

Còn người vợ trẻ đẹp của y…. Ngọc Anh….

Không có thứ gì trên đời này y trân quý hơn nàng hết!!!

Cửu Nhạn câm nín…. Y thật lòng muốn dập đầu xin thằng chó đẻ tha cho mẹ con nàng…. Nếu làm vậy có tác dụng!

Cuộc đời lừng lẫy của y, chưa bao giờ nghĩ sẽ phải gặp cảnh này……

Kiên điên lè nhè đột ngột đổi ý. Nó nói tiếp: “thôi mày khỏi đau lòng khó nghĩ… Dù gì thì hôm nay cả 2 đều phải tét *** dập vú hết!!!! “

Cửu Nhạn mắt long lên sòng sọc nhìn Kiên tiến lại phía người vợ yêu của hắn, đưa tay bóp vú nàng, móc *** nàng xòng xọc không thương xót…. Con cọp núi kiêu hùng rên lên… “Kiên, tao xin mày……..”

Kiên quay cái mặt hiểm độc lại trả lời “Câm đi! Tao chỉ muốn mày quỳ đó mà nhìn nguyên ngày, khỏi cần mày nói!!! “

Một thằng đàn em của nó đến nhét giẻ vào mồm Cửu Nhạn.

Nó bắt đầu chơi hai nàng!!!