Chương 10: Địa Ngục

Cửu Nhạn sai Lâm lẻn sang mấy nhà hàng xóm, xem trên sào phơi đồ….. kiếm một chiếc quần Jean và một áo thun vừa với Hoàng Lan, để y ở lại một mình với nàng.

Lâm vâng lời, đi lên khỏi căn hầm. Lúc này, Cửu Nhạn tiến đến gần bên giường….

………..

Hoàng Lan hoảng sợ, nàng cố khép háng lại, ngọ nguậy đôi vú trắng ngọc ngà, nàng khổ sở uốn éo co duỗi cơ thể vì tưởng rằng y định hiếp mình! Nước mắt nàng ướt đẫm, vì biết hai người đàn ông này sắp đem thân xác mình ra làm “thiết bị định vị” cho cuộc truy lùng báo oán của họ….




Cửu Nhạn trầm giọng, nói gãy gọn rõ ràng

“Cho dù cô có muốn hay không, cũng không thể ngăn bọn tôi được! Nếu chịu hợp tác vào kế hoạch này, bọn tôi sẽ có đủ thời gian bố trí…, đánh úp băng cướp, cứu cô ra kịp thời. Nếu không, cô làm lộ âm mưu ra cho chúng biết, bọn tôi sẽ im lặng rút lui, không còn ai ngăn được chúng ăn sống cô giữa rừng đâu……. “

Y vừa nói vừa chỉ vào chiếc smartphone đang nằm dưới đất: video bạo dâm kinh hoàng vẫn đang được chiếu đi chiếu lại, cảnh tượng thằng chó Kiên thọc đầu gậy trúc nóng đỏ vào mu *** của Trúc Vân khiến Hoàng Lan cảm thấy mọi lỗ chân lông trên thân xác nàng lạnh buốt ……

…..

Cửu Nhạn tiến gần sát đến bên nàng, hoàn toàn không để ý tới cơ thể trắng như bạch ngọc đang phơi bày ra trước mắt, y nói tiếp với âm vực xa xăm đau đớn

“Cô đã nghe hết rồi… Thằng chó đó… không phải con người. Nó đã hiếp vợ con tôi suốt một ngày một đêm. Nó đã cho ba mươi thằng luân phiến hiếp hai nàng đến chết, đến phát điên….. “



Hoàng Lan khóc lên hù hụ, lắc đầu nguầy nguậy khi nghe y “hù dọa” như thế! Chỉ nghĩ tới cảnh đó thôi mà nàng đã thấy như vú và *** mình rách nát đến nơi…..!

“Cho nên, khi lên tới đó, cô phải làm đúng như vầy: ngoan ngoãn, nghe lời, biểu gì làm nấy, chậm chạp từ từ thôi nhưng phải làm cho được hết không cãi lời! Dù chúng có bảo cô tự đút nòng súng vào…… (y chỉ tay xuống *** cô gái) rồi tự mình nhấp….. Thì cô cũng phải nghe! Nếu không cô sẽ khó lòng chịu đựng nổi cho tới lúc bọn tôi đến….. “

“Càng ngoan, càng nghe lời, cô càng làm chúng đỡ điên hơn, thân thể cô sẽ ít chịu tổn thương hơn…. Thậm chí cô còn phải chủ động một chút, tự mình gợi ý…. Thí dụ như bú cu cho chúng, hay là ngồi lên người chúng mà nhún……. Làm vài tư thế dâm dục một chút……Chậm thật chậm, nhưng phải thật…. Dâm!!! Chủ động chơi với chúng cho chúng sướng, vừa câu giờ được nhiều, vừa đỡ đau hơn! Cô biết mấy thế đó không!? “

………

Hoàng Lan khóc như mưa, đau khổ lắc đầu dữ dội, nàng dùng mắt van xin y đừng làm thế với nàng…….

Cửu Nhạn lạnh như băng, coi như không nghe không biết. Y bắt đầu giảng giải về mấy tư thế làm tình dâm loạn của gái làng chơi cho một nàng trinh nữ, một cô thạc sỹ du học Pháp ngoan hiền chưa biết mùi đàn ông (trừ thằng Lâm ra!!!!).

Y từ tốn, nói rõ ràng, giải thích luôn các “bí quyết” để hầu hạ đàn ông cho họ cực sướng…….. Cảnh này hệt như lúc nàng nghe các giáo sư giảng bài ở bên Pháp, khiến Hoàng Lan bất giác cảm thấy hài hước mà cũng kinh hoàng: nàng chưa từng muốn phải học một “môn học” đầy tủi nhục đến thế, trong tình huống cần phải “thực hành ngay” khủng khiếp đến thế…..!!!!!

………………..…..
………

Kết thúc “bài giảng cấp tốc về môn….làm tình”, Cửu Nhạn vẫn biêt cô bé chỉ toàn vùng vẫy khóc than chứ đâu có ngoan ngoãn “tập trung nghe giảng”!!!

Ép buộc con gái người ta lên rừng, đưa *** cho một bầy năm sáu chục thằng mọi rợ hiếp dâm…, Cửu Nhạn hiểu rõ điều khốn nạn mà y đang làm cùng thằng Lâm… Nhưng y đã quyết ý!!!

Cơ hội này mà không nắm, sẽ không bao giờ còn cơ hội khác tốt hơn!!! Cửu Nhạn nghe theo cơn bão táp thù hận và khát máu trong lòng dẫn dắt.. Lần này, duy nhất lần này trong đời thôi: y bất chấp mọi thứ vì mục đích của mình, kể cả sinh mạng người vô tội…..

Y sẽ tạ lỗi với cô gái này bằng mạng của mình sau…

……
……
……

Cửu Nhạn nói đến chỗ trọng yếu nhất, y muốn cô bé im lặng mà nghe, mà ghi nhớ. Y liền chặn một cạnh bàn tay lên cổ họng để nàng ngạt thở mà ngừng khóc than; một bàn tay kia nhấn vào cơ hoành, ngay dưới cặp vú tròn căng, ngăn nàng vùng vẫy cơ thể….. Y muốn nàng tập trung!!!!

“Điều quan trọng nhất là: không tìm kiếm dáo dác, không trông chờ bọn tôi. Chỉ cần liếc mắt nhìn ra xa là sẽ bị nghi ngờ… Nếu thấy bại lộ rồi, bọn tôi chắc chắn sẽ bỏ cô lại cho chúng hiếp tới phát điên, tới chết!!!! “

……….

Hoàng Lan ngạt thở, đau đớn nằm im lắng nghe mà trái tim rụng rời, cảm giác của nàng giống hệt như kẻ tử tù sắp đến giờ đi ra pháp trường……..



“Khi có động tĩnh, tiếng nổ, tiếng súng…., chúng sẽ phân tâm khỏi cô và sáu cô kia… Lúc đó, nếu đang bị trói đứng hay trói quỳ thì cố gắng lật người mà nằm ra sát đất, tránh đạn lạc…… Nếu không bị trói thì cũng nằm, tuyệt đối không bỏ chạy!!! Có còn mạng hay không là tuỳ do cô có nghe lời tôi hay không đó!!!”

…..

“Tôi biêt cô là cô gái gan dạ hơn bề ngoài, và cũng rất thông minh……… “

Cửu Nhạn bỏ ngang câu nói, thở một hơi thật dài đau khổ…. Vì mối thù mười một năm này, y không thể không làm – dù là làm tên khốn nạn hại đời con gái người ta……..



Y quỳ sụp xuống cạnh giường.

Hoàng Lan chưng hửng, nhìn y chằm chằm…..

………..
……….

Cửu Nhạn dập đầu xuống đất 3 cái chậm rãi, lạy nàng 3 lạy.

Lê Phi Nhạn lừng danh, hôm nay bỏ mẹ hết, dẹp mẹ hết tự tôn của một gã đàn ông – một con cọp oai hùng……. Vì vợ, vì con, vì nợ máu nợ ân tình….…y sẽ làm hết!!!!



Y lạnh lẽo tiếp lời

“Tôi bắt buộc cô phải chịu khổ nhục này, phải hy sinh đời con gái……. Tôi có lỗi!!! Nhưng dù sao cô cũng đã một lần bị thằng Lâm……………

Tôi quỳ lạy tạ lỗi với cô trước. Tôi quỳ lạy để thề với cô, chúng tôi sẽ cứu cô ra, sẽ không để cô thiệt mạng trong tay chúng…… Tôi thề!!!!!!

Chỉ cần cô hợp tác, khi đã thành công, tôi sẽ tự tử trước mặt cô đền tội!!! “

Lâm quay về, với một chiếc áo thun trắng bó sát và quần jean ôm – “hái” được trên sào phơi đồ của cô bé nhà hàng xóm! Cửu Nhạn bảo hắn mặc đồ cho Hoàng Lan rồi chuẩn bị đầy đủ hoá chất, còn y đi chuẩn bị xe.

Lâm lột hẳn chiếc váy ngủ còn vướng trên bụng Hoàng Lan ra, mặc quần áo cho nàng, khẽ vuốt ve làn da bạch ngọc và đôi gò má đẫm lệ…. Hắn ngắm nhìn cơ thể xinh đẹp của cô nàng lần cuối, ánh mắt hắn thật sự đau đớn tội lỗi, nhưng nỗi quyết tâm làm đến cùng thì không kém Cửu Nhạn! Hắn chụp thuốc mê cô nàng để chuẩn bị đi giao cho bọn thằng Long. Ánh mắt ai oán cầu xin của Hoàng Lan nhòa lệ lần cuối nhìn Lâm đầy đớn đau…, rồi nhắm hẳn…….

……

Cửu Nhạn đột nhiên bóp cổ Lâm cực mạnh, làm hắn không còn thở nổi, hai mắt trắng dã ra……

“Nhiệm vụ của mày có 3 chuyện. Nghe cho kỹ rồi làm cho được, không thì….. “

Lâm kinh hãi nhìn y, ráng hớp không khí, và lắng nghe…

“Một là thực hiện đúng kế hoạch của tao, không sai một ly! Dù bảy đứa con gái có bị mổ bụng trước mắt mày, cũng không được làm gì hết trừ mệnh lệnh của tao!!!!! “



“Hai là mày phải giữ mạng, bằng mọi giá giữ lại cái mạng mày!!!! Đ* mẹ….. TAO CẤM MÀY KHÔNG ĐƯỢC CHẾT!!!!!!!!!!!!!! Sau khi xong chuyện, mày phải lo đưa được tụi con gái về thành phố. Mày cũng phải về. Dù tao có còn hay không!…… “

…….
…….

“Cuối cùng…………..

Khu xóm trọ mày bắt được con Thuỳ Lam. Nhà tao trong đó. Ngọc Anh đang sống với một bà già, gọi là bà Hai. Chính là ngoại của con Lam.

Mày về đây rồi, phải tìm gặp, rước chị đi. Đi xa khỏi thành phố cũng được…..

Mày phải lo cho chị tới cuối đời. Chăm sóc chị đầy đủ….. Tới khi nào cái mạng chó của mày tàn mới thôi!!! “

“NHỚ CHƯA!???!!! “

…..

Lâm gật đầu. Cổ họng hắn sắp vỡ ra dưới bàn tay Đại Ca. Nước mắt của tên nhóc con đau đớn lăn dài xuống khắp gương mặt………… Đại Ca đã hiểu rõ chuyến này có đi mà không có về……

Và mọi cớ sự đều bắt nguồn từ Lâm mà ra……

……

Lâm không hiểu rõ được mối thù hằn cuồng nộ của Đại Ca với thằng Kiên điên, nên hắn cũng không hiểu hết ý chí báo thù của Đại Ca lớn đến mức nào….

Mười một năm qua Cửu Nhạn sống chui nhủi, tối tắm, y không nhìn thấy một tia hy vọng nào, một cơ hội nào hết… Thế nên mối thù ấy y chỉ biết chôn vào đau thương…..

Vả chăng, y vẫn phải cố mà sống. Sống kiếp lụi tàn, để lo cho Ngọc Anh.

Hôm nay, cơ hội đã đến, ông Trời đã dẫn lối y đi bằng tất cả những manh mối và những sự tình cờ trùng hợp khó tin nhất: thằng Lâm, Thuỳ Lam, video clip, công nghệ định vị GPS hiện đại, và “chim mồi” Hoàng Lan….. Ông Trời dúi cái thời cơ ngàn năm có một vào tay y hết sức trọn vẹn rồi, nên y có chết cũng sẽ quyết tâm nắm lấy!!!!

……

Điều nặng lòng cuối cùng níu giữ ý chí cuồng nộ của y, chính là Ngọc Anh……

……

Y đi đòi lại món nợ máu, nợ đau thương tủi nhục cho nàng, cho Ngọc Yến ở bên kia thế giới…., nhưng đổi lại cái giá là y sẽ phải bỏ nàng còn sống một mình bơ vơ….

Điên dại, ngu ngơ, sức khoẻ mỏi mòn, không biết tự chăm sóc bản thân….. Tuy nàng nhìn y cũng không nhận ra chồng, nhưng sự có mặt của y đảm bảo cho nàng bình yên mà sống được qua cơn điên mỗi buổi.

Y đi chuyến này không về…. Nàng sẽ ra sao!?

Y dù không còn luyến tiếc cái thế gian chó má này, nhưng vẫn mãi mãi luyến lưu người phụ nữ ấy – người phụ nữ duy nhất cuộc đời mình. Nàng là lý do duy nhất để cho y còn sống qua mười một năm vừa rồi………….



Y muốn nàng ở lại bình yên, và được đảm bảo.

Thế nên, y đã chu toàn mọi phương án để thằng Lâm còn sống quay về! Y sẽ không cho phép nó ló mặt ra trận chiến!!!! Y cũng chỉ nó ngôi mộ nơi y chôn vàng, và cách chăm sóc Ngọc Anh khi nàng phát điên…..

…….

Lâm chỉ biết cúi đầu nghe lời Cửu Nhạn chỉ dẫn, nước mắt hắn tuôn mãi không ngừng…. Nói trực tiếp thì không đúng, nhưng chắc chắn nếu Đại Ca bỏ mạng lần này là gián tiếp vì hắn mà ra……………

……..
……
….


Trời sáng rất nhanh. Bình minh hôm nay câm lặng lạ thường.

Lâm giao bao tải hàng cho bọn thằng Long bình thường như 2 lần trước, ánh mắt hắn trống trải nên không lộ ra sơ hở nào.

Khi Long quay xe tải rời đi, Cửu Nhạn và Lâm lập tức xuất phát trên chiếc xe cào cào chuyên vượt địa hình đồi núi. Xe đã được Cửu Nhạn chuẩn bị từ khuya do nhờ vả một mối làm ăn cũ….

Cửu Nhạn để Lâm lái xe, vì cánh tay phải của y thường xuyên không tuân lệnh. Hai người phóng đi với tốc độ điên cuồng, tránh hướng xa lộ và cao tốc mà xe tải của Long đi, họ chạy theo những cung đường tỉnh lộ, hương lộ vắng vẻ nghèo nàn. Vừa đi Cửu Nhạn vừa theo dõi điện thoại. Y không rời mắt khỏi tín hiệu GPS của chiếc smartphone Lâm nhét vào túi quần jean trên mình Hoàng Lan. Những thứ công nghệ bình thường như hệ thống định vị vệ tinh, cộng với dịch vụ bản đồ của Google, sẽ là mũi tên lần tìm tới tận ổ con chó Kiên điên, mà nó không bao giờ ngờ nổi…….

……

Tốc độ điên cuồng, hai trái tim thù hận…. Họ chạy liên tục không mệt mỏi, con xe cào cào được thay nhớt hai lần rồi….. Từ sáng sớm tới tận trời khuya, họ như hai con thú săn mồi khát máu, họ đã dần dần tiếp cận đến vỉa ven rừng. Họ đã đến gần rất gần, chỉ còn cách tam giác đường biên giới ba quốc gia không đầy trăm cây số…

……………..

Cửu Nhạn và Lâm chạy đường xa hơn nhưng đến trước. Xe tải của thằng Long hiện giờ vẫn cách bìa rừng hơn hai giờ chạy nữa, thì trong lúc đó Lâm đã dừng chiếc cào cào ở bên đường mòn dẫn vào một cái lán trại cũ năm xưa Cửu Nhạn đóng đô.

Đây chỉ là một trong vô số trại mà y từng di dời qua. Không phải là trại cuối cùng – khu trại đẫm máu và nỗi đau. Trại này không có gì đặc biệt, nhưng nó kín kẽ, và nó là điểm đóng từ rất lâu trước khi Kiên điên nhập băng của Cửu Nhạn. Kiên không biết vị trí này, nên Cửu Nhạn chọn nơi đây để tạm dừng trước.

Hai người nghỉ ngơi trên nền đất rừng, cái gọi là lán trại năm xưa, bây giờ chỉ còn dây leo và đất phủ, không còn chút dấu vết nào cho thấy từng có người ở đây. Cửu Nhạn quăng điện thoại cho Lâm theo dõi tín hiệu GPS, rồi y lần mò theo trí nhớ để lục tìm một chút “bí mật” mà mười chín năm trước y đã chôn nơi này…..

……….

Giữa lúc hai người đang ẩn thân, thì một tiếng rú thất thanh khủng khiếp vang dội lên ở góc rừng xa xa.

Tiếng gào thảm thiết của một nàng con gái, chấn động cả một góc rừng, nhưng cự ly cách xa nơi Cửu Nhạn đến hơn bốn mươi cây số…., nên họ không hề nghe thấy.

Đó là tiếng thét cuối đời của cô gái ấy….

Là tiếng thét kết thúc cuộc tra tấn, bạo dâm, kết thúc buổi….hành hình của nàng…

Kết thúc mãi mãi số phận khổ đau tủi nhục của nàng trên cánh rừng Địa Ngục….

…….…….
……..
……….
………….

Bốn chục cây số cách xa Cửu Nhạn và Lâm, con chó Kiên điên đang từ từ rút cây dao ra khỏi cửa mình đẫm máu của cô gái xấu số.

Nàng con gái ấy, đã hoàn toàn chỉ còn là một cái xác không hồn…..

Nàng trút hơi thở cuối đời mình trong tư thế tủi nhục không thể đau lòng hơn….. : Tư thế bị trói dang rộng hết tứ chi, cố định sống lưng vào một thân cây gỗ to dài, và cây gỗ đó lại nằm ngang song song với mặt đất, gá hai đầu lên hai chảng ba to cao. Tư thế nàng giống hệt như khi người ta xiên rồi quay một con heo sữa trên lò lửa đỏ……

Máu nơi cửa mình nàng nhỏ xuống đất thành dòng như suối. Nơi hai bầu vú cũng vậy. Nàng đã lìa hồn khỏi thế gian, nhưng Thân xác ngọc ngà mà nàng để lại thì còn tàn tạ tệ hại hơn cả một con vật trong lò mổ….

……

Cái chết của nàng, chính yếu là do một quyết định của bọn Tàu khựa đưa ra, từ một nơi cách xa nàng mấy ngàn cây số…

Nơi đó, hai cô bạn khốn khổ của nàng đang được đưa đến – cũng để rồi sẽ……… bị mổ!!!!!!!



Có điều, đó sẽ là hai ca mổ phần nào “nhân đạo” hơn mà thôi!!!…………..

Trước khi Lâm và Cửu Nhạn lên đến vỉa ven rừng khoảng hơn hai tiếng, nhiều biến động đã xảy ra trong lán trại của Kiên điên…

Đường biên giới đã thông, băng đảng lớn bên Tàu đã “lo” xong đám kiểm lâm và biên phòng. Đêm nay chúng chuyển đi hai kiện hàng đầu tiên lên phía Bắc.

Vì vẫn còn nhiều lo ngại, vẫn còn quá sớm để tin tưởng vào độ an toàn….., nên bọn Khựa chỉ cho phép chuyển đi hai nàng, giảm thiểu rủi ro. Chuyến tiếp theo, chúng sẽ nhận bốn nàng nữa cho đủ số lượng như “đơn đặt hàng” đã đưa ra gần 3 tháng trước.

Kiên theo lệnh thằng Khựa cao ốm – tên nó đọc là Phùng Lương, chọn hai nàng gái dân tộc miền núi, “đóng gói” lại bằng dây thừng và băng keo. Tên Phùng Lương đích thân chỉ huy một nhóm sáu thằng chuyển hai kiện hàng đó đi… Chúng chỉ đi chừng năm trăm cây số, đến miền trung du sẽ có nhóm khác nhận hàng rồi chuyển đi tiếp. Một chuyến đi thẳng từ đây sang tới Tàu sẽ là quá mạo hiểm.

Sở dĩ chọn 2 cô gái này, vì 2 nàng bị bắt lên đây lâu hơn cả: hai tháng rưỡi rồi! Những ai ở đây càng lâu thì càng bị hành hạ cho tàn tạ đến gần chết, nên phải cho ra đi sớm nhất!!!

Đoàn vận chuyển rời đi bằng hai xe jeep. Chúng sẽ sớm quay về….

Trước khi đi, Phùng Lương đã cấp quyền cho Kiên ở lại làm một việc:

…..

Giết cô nàng tên là Ngọc Mỹ

………………
………………

Trần Thị Ngọc Mỹ bị bắt lên đây trước Thiên Hương và Trúc Vân. Thật ra, không thể nào chỉ phụ thuộc vào Lâm, băng của Kiên có “đầu mối” rải rác ở nhiều tỉnh miền Nam và miền Trung để gom hàng…. Ngọc Mỹ là một cô gái xấu số quê ở vùng đồng bằng sông Cửu Long đã rơi vào tay một thằng đầu mối đó…. Nàng lên đây đã hơn hai tháng, vì trục trặc với kiểm lâm, biên phòng nên chúng không thể chuyển nàng sang Tàu được… Và thế là gió sương của rừng già đã gieo vào buồng phổi cô gái yếu ớt bệnh lao phổi…..!

Dù bọn Kiên điên đã chăm lo kỹ lưỡng, phát cả chăn mền ấm cho các nàng ngủ….; nhưng sức khoẻ Ngọc Mỹ quá yếu cộng với những đợt dày vò hành hạ của lũ cướp….đã khiến nàng nhiễm thương hàn, rồi bị lao. Ngày nàng ho ra ngụm máu tươi, bọn chúng biết không thể bán nàng cho băng Tàu Khựa được nữa: nàng đã trở thành “hàng không đủ tiêu chuẩn”…..

Đối với hàng không đạt chuẩn, thương gia nào cũng phải thải loại ra thôi……

Chỉ là, đám “thương gia” Kiên điên trước khi thải loại………., sẽ phải xé nát cho thỏa thú tính, phải dày vò cho thỏa sự dằn nén “Tuyệt đối không huỷ hoại – Tuyệt đối không nhiễm trùng” bấy lâu nay……….



Đêm nay chính là đêm định mệnh đó…..



Phùng Lương đi, để cho Kiên muốn làm gì thì làm với cô gái xấu số.

Kiên mang nàng ra trói theo tư thế “heo quay”, chỉ mỗi một mình nàng mà thôi….., để ba nàng còn lại bị nhốt trong lán nhìn ra……

Ngọc Mỹ bị đem ra chơi một mình, thì nàng đã có linh cảm không lành…..

Từ hôm nàng húng hắng ho ra ngụm máu đầu tiên, là bản án tử hình dành cho nàng đã được chúng ký…

……..

Trói chặt Ngọc Mỹ vào cột gỗ to rồi dựng đứng cây cột đó trên mặt đất, Kiên điên để nàng đứng cho dễ dàng chơi. Hai chân nàng vẫn còn được tự do, chỉ có hai tay và thân mình là bị trói vào gốc cột. Kiên ra lệnh cho nàng dang rộng chân ra…..

…..

Đã quá “quen thuộc” với cảnh này, cũng đã được “dạy dỗ” đủ nhiều để hiểu rằng cãi lời không những không giúp ích mà còn khiến mình chịu đau thêm….., Ngọc Mỹ ngoan ngoãn dạng hai chân ra thật rộng. Nàng cắn môi thật chặt để đón chờ trận hành dâm tập thể, đầu cúi gằm xuống đất để không phải nhìn thấy những ngọn roi sắp giáng xuống cơ thể mình…..

Trong tư thế bị trói đứng và phải dạng rộng chân hết cỡ như thế, nàng trông phủ phục và ngoan ngoãn đến đáng thương…….



Kiên đứng mà đụ nàng, nhấp ầm ầm vào *** và bóp nát đôi vú đến bầm dập. Bình thường và quen thuộc quá rồi…. Ngọc Mỹ câm lặng chịu đựng, nuốt lệ vào trong không dám bật ra dù chỉ là một tiếng nấc nghẹn ngào….

Nàng ngoan ngoãn ngước đầu lên trời thật cao để Kiên dễ dàng khom vào lòng nàng mà cắn lấy hai núm vú

Nàng cắn môi cố gắng không thét lên khi hắn ngắt đứt vài sợi lông mu đen tuyền

Nàng nhắm mắt thật chặt cố không cúi xuống nhìn thấy cảnh hắn “táp” trọn hết một bầu vú ngọc ngà, rồi nhai ngấu nghiến đầy khít trong cái miệng tanh hôi

Nàng cố gắng nhấc hai chân hẳn lên khỏi mặt đất để quắp lấy mông Kiên, ấn hắn vào trong háng mình để cho hắn thấy sướng….

Nàng phục tùng như một con nô lệ tình dục chuyên nghiệp, vì “kinh nghiệm” bảo cho nàng biết rằng càng ngoan thì sẽ càng bớt bị đau…..

….

Nhưng nàng không hề biết, lần này sẽ là lần chịu đau cuối cùng rồi……. Thế nên Kiên không cần nàng phải ngoan nữa…….

Thế nên, đêm nay, dù có phục tùng đến đâu cũng là vô dụng……………….

…..

Kiên chơi ít phút thì chán, ngoắc tay gọi bọn đàn em vào hưởng tiệc. Hai mươi lăm con cặc nhanh chóng xếp hàng chờ đợi trước cái *** đang gần sưng lên…

Trúc Vân, Thiên Hương và một cô gái nữa ngồi trong lán giam giữ, nhìn ra cảnh tượng đó với ánh mắt mệt mỏi và uể oải… Các nàng không lấy gì làm kinh sợ hay run rẩy hết. Các nàng thấy thật….bình thường….

Dù cho lát sau, nếu đến phiên các nàng phải ra ngoài kia thế chỗ cho Mỹ, thì cũng có còn là điều gì mới lạ nữa đâu……….

……

Hơn một tiếng trôi qua, bọn sói khát *** đã chơi luân phiên được hai vòng. Chúng cũng sắp chán và chờ đợi xem đại ca chúng có ý gì mới, có trò gì vui hay không.

Kiên điên dạt đám đàn em ra, quay lại gần bên Ngọc Mỹ, nó rít cho hết một ngao cuối cùng rồi dụi tắt tàn thuốc lên………đầu núm vú của nàng.

Giờ thì đâu còn cần con mẹ gì là “Tuyệt đối không huỷ hoại, Tuyệt đối không nhiễm trùng” nữa rồi……..

……

Vết phỏng rộp trên đầu vú vốn đã nhàu nát làm cô gái đau đớn kinh hồn, nàng gào khóc giãy giụa lên nhưng lập tức bị con chó điên làm cho im bặt bằng một cái tát nháng lửa:

“Câm họng lại!!! Nhấc chân lên!!!!! “

Trong hàng nước mắt lã chã, Ngọc Mỹ khóc nấc run rẩy, vừa ngoan ngoãn nhấc một chân lên cao vừa cầu xin Kiên bằng ánh mắt nức nở van nài. Nhưng con sói dại đâu thèm nhìn!…

Nó chậm chạp châm một điếu thuốc mới, vừa rít một hơi dài khoan khoái, vừa cúi thấp người xuống ngang với cái *** đang giơ lên mở rộng….

…..

Kiên kê sát đầu điếu thuốc cháy đỏ vào chòm lông mu, khói và mùi khét lẹt từ từ bốc lên…. Ngọc Mỹ lắc đầu như điên dại, gào khóc van xin:

“Á! Á Á Á Á!!!!!!! Nóng, nóng quá!!!!!!!! Đừng, anh! Anh tha cho em!!!!!!!! Đau em, anh tha cho emmmmmmmmmm, Áaaaaa………….!!!!!!!!! “

Kiên uể oải nhét nùi giẻ vào kín miệng nàng cho bớt ồn ào. Rồi nó tiếp tục cuối xuống đốt chùm lông mu đang bắt đầu bén lửa đỏ…..

Chùm lông cháy xém khét lẹt, Ngọc Mỹ đau đớn giãy giụa ***g lộn trong vô vọng, nàng ngất xỉu khi sợi lông cuối cùng cháy quéo hoàn toàn……

……

Kiên tạt nước vào mu *** cho tắt lửa, rồi tạt vào mặt nàng để đánh thức cô gái, tiếp tục cuộc hành hình……

Vừa mới mở mắt tỉnh ra do bị tạt nước lạnh, Ngọc Mỹ đã nhận ngay một cái tát trời giáng đánh “CHÁTTTTT” lên bầu vú – một cái tát được thực hiện bằng….. Lưỡi dao!!!

……

…Đó là một cái rựa dùng để chặt cây, cạnh bén nhưng đầu bằng chứ không nhọn. Kiên dựng đứng bản kim loại đó tát liên hồi vào một bên gò bồng đảo của Ngọc Mỹ, từ trái sang phải rồi lại phải sang trái… Tiếng CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT chói tai vang lên, bầu vú nhanh chóng hằn từng vết từng vết in hình bản dao, rát bỏng cả hai mé trong ngoài. Quả đào tiên ngọc ngà đỏ loét lên vì máu tụ dưới da, mềm nhũn ra mà dao động theo nhịp tát…..

Vừa tát, Kiên vừa gằn giọng : “Ai cho mày xỉu!? Ai cho mày xỉu!? Tao kêu mày làm gì!? Tao kêu mày GIƠ CHÂN LÊN MÀ!!!!!!!!!!??? “

Ngọc Mỹ la hét, gào khóc đến vỡ cổ họng dưới miếng vải nhét kín miệng, nàng đau đến cùng cực, kinh hoàng nhận ra điều khác biệt khủng khiếp của đêm nay so với những trận hành dâm trước : nàng đã nghe lệnh, hoàn toàn phục tùng. Nàng đã ngoan, ngoan vô cùng mà……, nhưng sao vẫn không khiến con chó dại này nương tay!!!!???????

Nàng có biết đâu, đêm nay là đêm “tiêu huỷ hàng lỗi”, là đêm tra tấn rồi kết hợp hành quyết luôn làm một…..!!!!!!!!!

……

Ngọc Mỹ hoảng loạn vì đau, bầu vú nàng sắp nát ra rồi!!!! Nàng hấp tấp giơ chân lên cao trở lại, cao thật cao, ưỡn căng mu về phía trước, banh háng ra để mở rộng cửa mình cho Kiên hài lòng…..

……….

Có vẻ như nó hài lòng……



Kiên ngừng tát, bỏ cây rựa xuống. Lại cuối xuống thấp gần cửa mình cô gái đang mở ra mà run lẩy bẩy…. Điếu thuốc vẫn còn trên môi Kiên, nó cầm trên tay, rà sát đầu thuốc vào mép thịt, lướt đi trên cái môi nhạy cảm của người con gái…. Chỉ rà sát hết cỡ thôi chứ không chạm vào – đủ cho độ nóng làm nàng đau rát nhưng chưa đến mức bị phỏng!

Kiên lướt đầu điếu thuốc khắp hai bên mép *** như thế, từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, từ tận hậu môn kéo sang hai bên háng mịn màng, rồi trở về trung tâm….. Nó cười đểu cáng lắng nghe tiếng rên, tiếng gào khàn đục, tiếng van xin cầu khẩn không thành lời của cô gái tội nghiệp……

Nó đột nhiên nhấn mạnh đầu lửa đỏ vào ngay hột le – nơi trung tâm nhạy cảm nhất của người con gái !!!

Ngọc Mỹ đáng thương giãy giụa điên cuồng, giật rung thân thể vì cơn đau rát bỏng, rồi lại ngất lịm đi……..

………….
…….

Lại tạt nước lạnh cho tỉnh. Lại tát bằng cây rựa, lần này là vào bầu vú bên kia…..

Ngọc Mỹ rũ rượi gục xuống, hai vú tả tơi, *** cháy đen khét lẹt. Nàng mất sức quá nhiều vì đau, không còn hơi để gào thét hay van xin lạy lục gì nữa….. Nàng chỉ còn cái phản xạ không điều kiện: giật bắn người lên kèm tiếng rên “Hự!” sau mỗi nhịp tát, thân người và đầu nàng lắc qua lắc lại theo hướng tát của cây rựa…. Máu bầm tụ dưới da đã bắt đầu rỉ ra ngoài, đôi bầu sữa trắng tinh khôi mềm mại dần dần trở thành hai miếng thịt đỏ tươi…..

…………………….

Có Người đến. Nỗi đau của nàng được tạm hoãn lại trong vài giây ngắn ngủi rồi………

Tiếng xe tải ầm ì vang lên, ánh đèn chói lóa từ xa rọi vào trại cướp.

Bọn thằng Long đã về đến nơi. “Hàng mới” đã về rồi!!!!!

……

Hoàng Lan chính là thứ có thể bán được cho bọn Tàu, thứ thay thế cho cô gái “không còn đủ tiêu chuẩn” đang bị tra tấn nát nhừ ngoài kia……

……

Kiên ra đón chiếc xe, nó cần thu xếp cho cô gái mới kia và giao vài việc vặt cho thằng Long. Nó quăng rựa cho bọn đệ đang bu quanh, để chúng tiếp tục vui chơi với Ngọc Mỹ. Nàng vẫn còn chưa chết…..…….

…..
….


Kiên ra đến xe tải thì bọn thằng Lâm cũng vừa “dỡ hàng” trên xe xuống. Chúng kéo Hoàng Lan ra khỏi bao tải, nàng đã tỉnh thuốc mê từ lâu nhưng còn đang lơ mơ mệt mỏi say xe…

Kiên nhìn khắp từ đầu đến chân Hoàng Lan, đánh giá món hàng mới: dáng cao ráo, tóc đen tuyền ngắn ngang vai, điện nước đầy đủ, đôi vú to tròn săn chắc vẻ như “khiêu khích”, lại thêm làn da trắng mịn dịu dàng. Nàng xứng đáng là đệ nhất mỹ nhân trong các cô gái ở trại cướp này!!!!

Bộ quần áo mà Lâm chôm về dĩ nhiên không vừa với Hoàng Lan, cả quần jean và áo thun đều chật cứng. Chiếc áo ngắn cũn cỡn lộ ra cái bụng phẳng, trắng đến loá mắt người ta! Áo chật nên bó sát vào đôi vú yêu kiều, hai hình tròn bầu bĩnh đầy đặn luôn vươn về phía trước tự hào! Đôi núm vú nhỏ xíu cộm lên, hằn rõ vết sau làn vải thun mỏng manh đó… (Lâm không chôm được một mảnh đồ lót nào cho nàng cả! Trên cơ thể Hoàng Lan chỉ có mỗi chiếc áo thun mỏng và quần jean!)

Kiên nhìn hai đầu núm nổi cộm đó, nhấc cằm Hoàng Lan lên thô bạo mà cười đểu:

“Áo ngực đâu rồi cưng? Bị thằng nhóc Lâm kia xé rách nên không có mà mặc luôn rồi hả!? Haha……, Nó chơi em hết mấy đêm rồi mới đẩy cho tụi anh!? *** còn ướt không đó??? Haha, hahaahaa……..!!!!!! “



Vừa “hỏi han”, Kiên vừa thô bạo đưa một tay kéo mạnh, vạch cổ áo nàng giãn rộng ra!!!! Bàn tay kia, nó thò sâu vào bên trong “kiểm hàng”: vò bóp, nắn nắn, nhấc lên nhấc xuống từng bên vú, như đang cân ký, như người đi chợ lựa thịt lựa trái cây!!!! Nó cũng Không quên xoắn nhẹ hai núm hồng bé nhỏ, búng khẽ lên đầu núm mỗi bên vài cái thật đau!!!

…….

Hoàng Lan vẫn đang bị trói tay chân, miệng vẫn bị dán băng keo kín mít. Đang còn mệt mỏi say xe thì đã nhận ngay một màn vũ nhục sàm sỡ của thằng chó điên, đôi gò ngọc bảo của nàng sởn hết da gà!!!

Hai quả đào tiên kín đáo, hai đầu núm vú đầy nhạy cảm…. bị dày vò chẳng khác gì rác rưởi, khiến nàng tủi nhục ê chề!!!….. Nhưng nàng đã hiểu từ trước, rằng Cố gắng giãy giụa hay kêu la gào thét đương nhiên là vô ích, nên Hoàng Lan chỉ lặng lẽ cúi đầu, nước mắt lăn dài xuống đôi gò má kiều mị……..

……………….
…………….
……………….

Suốt chuyến xe dài lên đến nơi Địa Ngục này, nàng đã tỉnh thuốc mê từ lâu, và đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi….

Xem xét mọi khả năng, tính toán mọi yếu tố…., nàng đã chấp nhận rằng mình không có đường lui….

Trăm phương ngàn kế cũng không có ích gì khi đã bị trói cứng và khống chế bởi ba chục thằng mọi rợ bao vây……Nàng đau đớn tự thừa nhận sự thật…

Hoàng Lan đã cắn nát làn môi xinh để củng cố tinh thần mình đi đối mặt với “nhiệm vụ” đầy tủi nhục này. Nàng thật sự đã xác định tâm lý chắc chắn là cần phải dùng đến…..những lời dạy của Cửu Nhạn!!!



Chuẩn bị kỹ là thế, sẵn sàng tâm lý đến thế, nhưng vừa xuống xe, cô gái đã bị sốc, bị trấn áp ngay bởi sự cuồng bạo của tên khốn nạn. Hoàng Lan chấn động tinh thần khi nhận ra: “cuộc chơi” mà thân xác nàng sắp phải đón nhận…..là sự thật, là thực tế, là điều sắp diễn ra trong ít phút nữa thôi!!!!!!! Sự thật đó khủng khiếp hơn nhiều lần so với xem video clip trong điện thoại của Lâm.!!!!

…….

Kiên điên bóp bóp hai vú nàng chán chê rồi thì lấy tay ra khỏi cổ áo, khẽ gạt lệ trên má cô gái đang câm nín tủi nhục ê chề. Nó quyết định để dành cô nàng đến sáng mai, vì đêm cũng dần khuya rồi mà vẫn còn chưa xử xong Ngọc Mỹ…. Trưa ngày mốt bọn Phùng Lương mới về. Thế nên, mai, Kiên sẽ có trọn một ngày một đêm để làm vài chuyện “hay ho” trên thân thể mới mẻ này mà không phải gặp cái mặt nhăn nhó khó ưa của thằng Khựa đó!

“Thôi ngoan, nín! Đêm nay không ai dám đụng tới em đâu, anh đảm bảo an toàn cho cưng!!!! Hahahahaha…….

Giờ thì vô trại nằm nghỉ ngơi, “coi phim” chút đi rồi ngủ nha! Mai mình chơi trò chơi há… …., hahahaha!!!! “



Kiên kết thúc màn chào hỏi bằng vài cú vỗ bồm bộp vào mu *** cô gái tội nghiệp. Sợ hãi và tủi nhục quá…., Hoàng Lan bật khóc lên hu hu không nhịn được nữa!!!! Kiên không quan tâm, bảo hai thằng đệ đưa nàng vào lán trại giam trói cùng ba cô gái kia. Nó quay sang Long dặn dò chuyện tuần tra canh gác, rồi nó chui vào trại chứa dụng cụ tìm một đồ vật…..

………….
………..

Ở ngoài đống lửa kia, cuộc tra tấn dã man vẫn đang tiếp tục trên thân thể Ngọc Mỹ. Giờ đây, “bộ phim” rùng rợn tàn ác có thêm một nàng “khán giả” mới toanh, nàng đang ngồi trong lán giam giữ, giương ánh mắt hãi hùng kinh tởm nhìn ra …….

Đám đệ của Kiên cũng biết rằng đêm nay là đêm cuối của Ngọc Mỹ, chơi nàng lần này xong là….bỏ luôn!!!! Thế nên, chúng thẳng tay giở đủ trò điên loạn thú vật trên thân xác nàng!

Từ lúc Kiên bỏ đi, chúng đã đụ nàng suốt, đụ như vũ bão vào cái *** cháy khô lông, bóp không nương tay vào hột le khét đen vết phỏng của nàng con gái xấu xố….. Ngọc Mỹ giờ đây đã nửa tỉnh nửa mê, gục mặt xuống lặng câm mặc cho chúng dày vò tra tấn cửa mình của nàng. .. ….

Khi Hoàng Lan ngồi trong lán giam giữ khiếp hãi nhìn ra, là lúc chúng đang bày một trò chơi mới khốn nạn hơn……

…..

Hai thằng nắm hai chân cô gái tả tơi, kéo dang rộng ra hết cỡ, để cho háng nàng banh ngang hẳn ra, cho cửa mình nàng mở lồ lộ trước mắt chúng. Cả đám còn lại đứng phía trước cái háng đó cách tầm hai mét, mỗi thằng cầm dây nịt trên tay, cùng thách nhau chơi một trò chơi……..



Chúng thách nhau xem ai quất dây nịt chính xác nhất!

………

Luật chơi là phải quất đầu dây nịt đánh chát vào vùng da nơi giữa hai chân Ngọc Mỹ, sâu trong háng, sát vào mép ***! Nhưng không được quất trúng cái cửa mình đang mở rộng tênh hênh kia!!!! Dựa vào vết đỏ để lại trên da xác minh xem thằng nào quất sát vào mép *** nhất – điều đó khiến chúng tất nhiên là phải vụt thật mạnh mới để lại vết đỏ rõ ràng dễ thấy trên làn da ngọc ngà!!! Thằng nào quất trúng *** nàng sẽ bị đuổi ra. Thằng nào quất sát vào mép *** nhất sẽ “thắng giải”, sáng mai sẽ được ưu tiên chơi Hoàng Lan đầu tiên – tất nhiên là sau khi Kiên chơi xong!!!!

…..
….
….

Cuộc chơi đầy kích thích và thú vị với bọn mọi rợ, nhưng lại đầy đau đớn và kinh hoàng với cô gái tội nghiệp đang vẫy vùng bất lực….! Mỗi khi tiếng “Vúttttt” vang lên là sợi dây nịt lại giáng xuống, quất vào háng nàng đánh “CHÁT! “ như xé da!…

Rất nhiều thằng có độ chính xác tệ hại, nên dù chúng cố tránh mà nàng vẫn ăn đòn vào ngay cửa mình run rẩy đến năm sáu lần!!! Mỗi một lần sợi dây da bò đét vào ngay trên khe thịt nhạy cảm của người con gái , là một lần Ngọc Mỹ rú lên rùng rợn đến ghê người……..

Bọn còn lại có đôi tay tốt hơn, chúng quất ngay vào phần háng, nơi làn da mềm mịn mỏng manh… rất chuẩn! Tiếng “Chát, Chát, Chát…. “ cứ đều đặn vang lên khi từng thằng một lên “trổ tài”. Những vết đỏ bầm tụ máu cứ nhiều thêm lên hai bên cạnh mép *** cô gái…. Nước mắt nàng cũng không còn đủ để mà khóc nữa…….





Càng về sau, càng nhiều thằng vụt trúng khe suối của cô gái, bị đuổi ra. Những thằng đánh chuẩn xác cũng gặp khó khăn, vì hai bên háng đã đỏ bầm đầy máu, vết đánh mới dù mạnh tới đâu cũng khó xác định được dấu vết để lại……….

….

….

….

Sau khoảng hai mươi phút diễn ra, trò chơi tàn độc cũng đã có người thắng cuộc.

Đúng lúc này, Kiên điên cũng quay trở lại với “cuộc vui”. Từ nãy đến giờ nó chui vào lán trại lục lọi…., và giờ nó đang cầm trên tay thứ đồ mà nó cất công tìm kiếm…..

Đó là một chiếc khoan cầm tay, chúng hay dùng để khoan lỗ trên cọc gỗ dựng lều.

Dây điện máy khoan được cắm nối kéo dài từ trong lán ra tới đống lửa. Kiên điên cũng đã lắp sẵn mũi khoan: là một mũi thép thông thường dài tấc rưỡi, nhưng đã được “đặc chế” lại…

…..

Mũi khoan đó được cắm ngập vào một cọc gỗ to tròn, dài hai tấc và có vài khối u gồ ghề nổi cộm vòng quanh. Mũi khoan và cọc gỗ được cố định dính chắc vào nhau. Khi mũi khoan quay, là cọc gỗ cũng quay theo.

…..

Cái cọc gỗ dài hơn hai tấc đó, chính là một con cặc giả mà Kiên tự chế!!!!!!

Chất liệu bằng gỗ già, bền chắc, to dài và cứng rắn vô cùng. Quan trọng là nó còn có thêm những cục u sần gồ ghề xung quanh thân và gần đầu khấc… Nói chung, đó là một cái sextoy cho nữ do Kiên tự đẽo gọt ra – tất nhiên là không hề nhằm mục đích làm cho nàng con gái được sướng…….

…….

Con chó dại đầu đàn cầm cái “khoan sextoy” đến bên Ngọc Mỹ. Hai chân nàng vẫn đang còn bị hai thằng nắm lấy mà banh háng ra toang hoác….

Kiên không dài dòng. Không màu mè. Nó cầm khoan trên tay, ấn con cặc giả bằng gỗ vào cửa mình cô gái – hai mép môi *** vốn đã nát nhừ đầy máu tươi…..

Kiên vẫn chưa bấm nút khoan. Nó trước tiên là nhấn, nhấp, đẩy chiếc khoan vào từng nhịp từng nhịp…. Như cách mà người ta vẫn sử dụng 1 con cu giả thông thường…..

… ……

Chỉ bấy nhiêu thôi đủ khiến Mỹ rên rỉ đến hụt hơi: con cu bằng gỗ này quá to, quá dài, quá cứng! Lại kèm thêm những cục u sần sùi kinh khủng xung quanh…. Sự ma sát thô bạo trong *** nàng khiến nàng đau rát, khổ sở vô cùng…..

……

Nhưng đau đớn xót xa đó vẫn chưa là gì! Cái *** tội nghiệp của cô gái vẫn còn chịu đựng được!!!!!

Cọc gỗ to gần bằng cả cổ tay người đã vào sâu trọn vẹn bên trong cái lỗ *** đáng thương, ngập lút cán!!! Vì nó quá to nên nó nong cái lỗ kín của cô gái ra gần như mún tét!!!! Nó quá dài, nên đầu khấc bằng gỗ đã chui sâu vào gần đến tận tử cung cô gái rồi…………..!

Ngọc Mỹ rít lên trong cổ họng, nín thở nén đau…….

Nàng vẫn còn chịu đưng được……….

……

Bây giờ, Kiên điên mới bắt đầu mỉm cười hiểm độc………..

Nó bắt đầu từ từ nhấn nhẹ ngón tay lên nút công tắc máy khoan………

…………………………

Tiếng máy khoan phát ra ồ ồ ngay cửa mình cô gái nhỏ… Kiên không nương tay một chút nào hết, nó bấm nút thật mạnh, lập tức đẩy tốc độ mũi khoan lên mức tối đa!

Cây cọc gỗ sần sùi xoáy tít nhanh kinh khủng, khoan sâu vào trong cửa mình, ăn vào bên trong cơ thể nàng.

Lực ma sát tàn khốc phát huy tác dụng ngay: âm đạo cô gái bị trầy trụa tan nát, nhỏ máu ra ngoài mũi khoan.

Tiếng rú lên khủng khiếp của nàng nghẹn lại dưới miếng vải nhét đầy miệng nhỏ…..

Kiên cười lên ha hả, rút khoan ra.

Nó di chuyển cái dụng cụ tra tấn đó lên phía trên……..

………

………

………

Kiên sai đám đàn em lật ngang cây cột gỗ đang trói Ngọc Mỹ, không dựng đứng nữa, mà gá lên hai chạc chảng ba để cho nàng nằm vắt vẻo như một con heo quay trên lò.

Nó ấn mũi khoan có con cu giả lên đầu núm vú.

Nhấn nút.

Máu đỏ từ từ rỉ ra dưới khúc gỗ bạo tàn…..

Kiên rề rà chuyển cái khoan sang đầu núm bên kia…..

…….

Khoan ***, bầu vú, núm vú….chán chê rồi, con sói cuồng dâm khát máu chuyển xuống khoan hậu môn cô gái…. Chẳng mấy chốc mà khắp trên dưới trước sau thân thể nàng đỏ toàn một màu máu tươi……

………

Tiếng la thét đã lặng. Hơi thở đã yếu dần. Phản xạ vùng vẫy giãy giụa tự nhiên của cơ thể cũng đã không còn nữa…….

Ngọc Mỹ chỉ còn thoi thóp vài hơi thở cuối cùng mà thôi…….

………

Kiên quăng cái khoan xuống đất. Rút dao găm ra……

Nó móc miếng vải nhét trong mồm nàng ra, để có thể đút lưỡi dao bén ngót vào đó…..

………

Con chó dại lướt lưỡi dao một vòng trong cổ họng cô gái đang hấp hối, nó thì thầm bên tai nàng

“Em ngoan lắm, nghe lời tốt lắm… hehehe, cho nên anh mới thương em, giúp em mau chóng “thoát khỏi bể khổ” đó…! Hé hé hé…….. Trước khi chết, anh còn cho em được sướng vú sướng *** hết cỡ, sướng cả lỗ đít luôn nghen…! Thương em quá!!!! Hehe, haha………!!!!!!!!!! “

Nước mắt nàng câm lặng rơi… Ánh nhìn van lơn đã dần dần mờ mịt đi…..

………..

Kiên rút dao khỏi miệng, đưa xuống bầu vú đầy máu tươi. Nó lạnh lùng thẻo một bên núm vú.

Cô gái thét lên mà không có chút hơi chút sức lực nào trong cổ họng

“A.. A… a… ahhhhh……!!! “

Con chó tiếp tục lướt dao qua, cắt đứt lìa đầu núm bên kia…….

Tiếng thét to dần lên…….

Kiên lấy đầu ngón tay nhấn nhấn lên vết thương đang phun máu.

Tiếng thét kèm theo rên…, đã vang to khắp trại rồi…..

Nó vẫn không hề chớp mắt, nhanh gọn lẹ xoay ngang lưỡi dao lạnh, áp thật sát vào ngực cô gái. Nó kéo mạnh xuống, cắt thẻo trọn vẹn một bầu sữa nhỏ rời ra khỏi ngực nàng….



Tiếng thét tiếp theo to đến mức nào, Hoàng Lan và Thiên Hương không nghe được nữa. Hai cô gái ngồi “xem phim” đã nôn ọe ra và ngất xỉu rồi……

….

Kiên kết thúc tất cả cho xong.

Nó kéo dao xuống dưới hạ thể Ngọc Mỹ rồi đút vào ngay háng, nơi cửa mình…..

Nó luồn cái lưỡi kim loại bén lạnh đó vào sâu trong khe suối kín đáo kia…..

Nó xoáy vòng lưỡi dao, để cho cạnh bén cắt nát hết xung quanh diện tích chật hẹp trong cái lỗ con gái ấy…….

….

Tiếng thét cuối cùng chấn động cả rừng đêm……



Trúc Vân và cô gái còn tỉnh táo kia, cũng phải nôn oẹ ra kinh tởm. Hai nàng run rẩy và hãi hùng đến mức phát điên….. ….

…….

……..

……….

Ngọc Mỹ đã không còn ở trong thân xác nàng nữa…..

Nàng đã được giải thoát đi rồi……………

……………………….

Kiên rút dao ra khỏi cái lỗ *** còn đang phun máu. Hả hê, thích thú, nó chùi sạch máu trên dao vào vùng lông mu của cái cơ thể không hồn……

Nó kêu đàn em dọn dẹp, rồi về trại ngủ.

……….

Đêm hành hình dài bất tận cuối cùng cũng đã kết thúc rồi…………….

……..

…….

……..

Bốn mươi cây số cách xa mùi máu tanh, Lâm và Cửu Nhạn đương nhiên không hề hay biết về thảm cảnh kia.

Lâm đã đánh dấu ghi nhớ lên bản đồ về vị trí GPS của Hoàng Lan. Họ đã xác định được tọa độ của trại.

Cửu Nhạn đã đào xong “kho báu” năm xưa y chôn nơi đây, đóng gói lại cẩn thận vào túi vải.

Y bảo Lâm đi ngủ. Sáng mai, hai người sẽ xuất phát lúc mặt trời chưa lên…..

Sáng mai, trận đánh sẽ bắt đầu.