Chương 11: bày trận

Bốn giờ sáng, Cửu Nhạn đã đập Lâm thức dậy, gói ghém trang bị rồi mau chóng lên đường.

Họ chạy xe đi chừng non nửa giờ thì bỏ con xe cào cào lại mà đi bộ, vì ở cự ly tiếp cận gần như thế này, tiếng động cơ xe chẳng khác nào tiếng còi báo động cho bọn Kiên điên.

Họ băng xuyên qua rừng già, dùng rựa phạt cây cỏ mà đi, chứ không theo đường mòn nào hết. Cửu Nhạn hiểu cách Kiên điên bố trí canh phòng bảo vệ quanh trại (chính y đã dạy cho nó mà…!) nên y cố ý đi vòng vèo tránh các “điểm nóng”. Y cũng đã quá rành rẽ cả cánh rừng này như lòng bàn tay, nên họ vượt qua cự ly bốn mươi cây số vô cùng nhanh lẹ.

…..

Lần theo dấu chấm đỏ mà Lâm xác định trên ứng dụng bản đồ của Google từ đêm qua, họ ra đến bờ sông lúc hơn sáu giờ sáng, khi mặt trời đã chiếu sáng rõ các ngọn cây.

Theo bản đồ, chỉ cần băng qua bên kia sông, về phía hạ nguồn hơn hai cây số nữa, chính là lán trại mà họ tìm…

Và con sông này cũng chính là dòng sông lũ đã cuốn trôi vợ chồng Cửu Nhạn dạt về miền xuôi mười một năm trước….

Trại cũ đầy máu và kỷ niệm năm xưa ấy, nằm về phía hạ lưu thêm chục cây số nữa… ….

Cửu Nhạn quan sát địa thế xung quanh, dùng ống dòm quân sự phóng tầm nhìn ra xa bên kia sông tìm kiếm trại cướp.

….

Y không tìm ra.

…….

Nhìn khắp xung quanh đều là rừng cây âm u rậm rạp. Trước mặt là dòng nước long lanh ánh nắng. Bên trái cũng là rừng. Bên tay phải chừng non một cây số là một ngọn đồi cao tầm trăm rưỡi mét, lởm chởm trơ trụi đá xám xanh…

Ngọn đồi đó……..

…..

Cửu Nhạn cùng Lâm leo lên đồi. Cẩn trọng luồn cúi, nấp sát người sau những tảng đá to bằng cả chiếc xe tải. Vị trí trên cao này là một đài quan sát và mai phục tuyệt vời, nhưng nếu họ sơ hở cũng sẽ trở thành mục tiêu lộ liễu cho bốn phía xung quanh nhìn thấy! Thế nên họ rất chậm rãi và kín kẽ, bò dần dần mà lên đến đỉnh đồi….

Từ cao điểm này, không cần ống nhòm cũng đã nhìn thấy ngay lán trại nằm sát bên mép nước, phía bên kia bờ sông……..

…….
…….

Hai người âm thầm nấp sau những tảng đá nhấp nhô trên đỉnh đồi, zoom ống nhòm tối đa để quan sát rõ tình hình trong trại:

Rải rác có khoảng hơn hai mươi thằng. Cửu Nhạn đếm lại thật kỹ: hai mươi sáu!

Thêm bọn đang đi tuần tra canh gác vùng rìa xung quanh (ít nhất phải là tám thằng) thì có khoảng ba mươi hai.

Sao ít quá vậy!!!???

……

Cửu Nhạn đâu biết rằng : từ khi tình hình biên giới căng thẳng, lính biên phòng của cả ba nước “quấy phá” quá nhiều khiến Kiên điên phải phân tán lực lượng ra. Nó sai nhiều nhóm đi tứ tán ra mé bên kia rừng, đi về miền xuôi, xuống cả dưới thành thị…. Mục đích để chia nhỏ quân số ra, giảm sự chú ý, cũng tiện thể làm các nhiệm vụ mở đường mòn mới, săn hàng, thu mua dụng cụ…… …

Thế nên lực lượng đông đảo gần bảy mươi thằng cướp mới giảm đi còn có phân nửa!!!

Thế nên mới thấy là: cơ hội mà Trời trao cho Cửu Nhạn và Lâm nó hoàn hảo, nó may mắn đến mức nào!!!…..

…….
…….

Ngoài bọn tuần tra cảnh giới đang ở viền xung quanh, cách tầm một hai cây số, đám còn lại trong trại hiện giờ đang ăn uống, tắm rửa buổi sáng. Một vài thằng còn đang nằm ngủ trong các lán. Hai thằng đang ngồi hút thuốc, canh gác trước một lán giam giữ người….

Trong lán đó là bốn nàng con gái. Ba trần truồng như nhộng, chỉ có một là có quần áo trên mình….

Lâm bàng hoàng lặng im cả người khi nhìn qua ống nhòm, quan sát thấy Hoàng Lan, Thiên Hương, thêm một cô gái lạ mặt, và….….Trúc Vân!!!

…….. …
…….

Cả bốn nàng đều bị trói tay vào một cột gỗ cao lớn, dây trói đủ dài để có thể nằm ngồi nghỉ ngơi. Hoàng Lan và Thiên Hương còn đang ngủ say. Cô gái hắn không quen thì ngồi dựa vào tảng đá mệt mỏi. Trúc Vân đã thức giấc rồi, nhưng còn đang nằm co ro run rẩy trong chăn……



Lâm nhìn lướt qua phần cơ thể lộ ra khỏi chăn của nàng cọp cái mà lòng xót xa: một hai vết cắt chạy trên khuỷu tay, đầu gối và cùi chỏ bầm dập đen đúa, hai đùi thì đỏ vằn vện vô số vết roi…. Các vết thương hều hết đã cũ, đang dần lành lại …..

…… Không biết bên dưới tấm chăn kia, trên bầu ngực no tròn và trong cái lỗ nhỏ khép kín của em còn bao nhiêu sẹo, bao nhiêu máu nữa……….

…. …

Cửu Nhạn đã quan sát xong. Phân tích địa thế, kiểm tra trang bị, so sánh đội hình, quân số hai bên… nhanh đến chớp nhoáng: y đã vạch ra được hai ba kế hoạch tấn công! Y cắt đứt dòng suy nghĩ xót xa và cảm xúc thương nhớ dằn vặt trong đầu Lâm:

“Xuống. Vòng ra mặt khuất của ngọn đồi, chuẩn bị súng đi! “

Lâm và Cửu Nhạn nấp ở mặt khuất sông của ngọn đồi đá, mở cái gói vải to dài nặng nề mà họ mang theo từ nơi dừng chân đêm qua.

Đó là một trong số những “kho báu” mà Cửu Nhạn chôn giấu lại cánh rừng này năm xưa, đề phòng khi có chuyện sẽ dùng đến…. Những túi vũ khí nóng lạnh có đủ, được bao bọc kỹ càng bằng rất nhiều lớp nylon, giấy dầu, vải dầu, vải bố, giấy bạc,…. Với hàng chục lớp bảo vệ kín kẽ đó, Thời gian, nắng mưa hay bụi đất đều không thể tác động được chút nào vào các món hàng bên trong. Tất cả vũ khí đều sáng bóng mới nguyên. Tất cả nằm im ắng bí mật ở nhiều địa điểm khắp khu rừng mà chẳng ai hay biết, trừ chủ nhân…..



Hai người mở toang túi vải mà Cửu Nhạn đào lên đêm qua…..

Cửu Nhạn khẽ mỉm cười, còn Lâm thì nhìn vào với ánh mắt tròn xoe kinh ngạc:

Bảy con dao găm, một cây mã tấu, Bốn khẩu súng ngắn K54 đầy đạn, sáu cục thuốc nổ TNT to bằng nửa nắm tay, sáu kíp nổ, một cuộn dây dẫn nổ chừng 10 mét, một cây AK-47 cùng băng đạn có… ba viên, và…..

Hai trái lựu đạn mỏ vịt!!!!!!!

…………

Lâm choáng váng mặt mày trước “kho báu” của Đại Ca mình. Hắn lộ vẻ háo hức và tự tin ra mặt:

“Đại Ca! Với số vũ khí này thì còn sợ gì tụi nó nữa!? Mình có thể càn thẳng vô trại mà ria ầm ầm…, chọi lựu đạn thôi cũng đủ banh xác hết ráo r……..! “

….

Chữ “Rồi” chưa kết thúc thì Lâm đã lạnh cứng người, câm miệng lại ngay: còn các nàng con gái, còn Trúc Vân kẹt giữa làn đạn nổ thì làm sao……!?



Cửu Nhạn thì khác Lâm.

Nếu nói thật lòng mình ra ……, y chẳng quan tâm nhiều đến an nguy của các nàng!!!!

Tàn nhẫn và vô nhân đạo, y chỉ cần đạt được mục đích giết con chó dại Kiên điên… thì có phải trả giá nào y cũng bất chấp!!!!

Thù hận, mất mát và khổ đau đã thay đổi con người y quá nhiều so với vị chúa tể oai hùng ngày xưa….. Y giờ đây, chỉ muốn mình đóng vai tên giết người mà thôi! Không hơn!!!

Tuy nhiên, y cũng vẫn đập tan ngay cái suy nghĩ kích động của Lâm:

“Nhóc con, mày coi phim Mĩ nhiều quá rồi đó!!! ĐM…. mày tưởng có thể đi bộ thẳng vô trại khơi khơi chắc!? Phạm vi bán kính hai cây số chung quanh phải có ít nhất là tám đội tuần tra, vòng trong vòng ngoài!! Hay mày tính đứng từ xa hai cây số chọi lựu đạn vô!?!!! “

….

Cửu Nhạn lạnh lẽo nhìn Lâm, vẻ như hơi thất vọng với….trí tuệ của thằng này! Y bắt đầu dỡ số vũ khí ra kiểm tra xem còn hoạt động ổn không…. Y quẳng mấy khẩu súng K54 và AK-47 cho Lâm, bảo hắn tháo ra kiểm tra.

Việc này thì Lâm vẫn nhớ cách làm… Đã từng đi lính, hắn cũng không lạ gì với súng ống nữa rồi…..

Cửu Nhạn thì tự mình kiểm tra các khối thuốc nổ TNT nhỏ, xem xét kíp nổ, dây cháy chậm, và hai quả lựu đạn nữa! Những thứ này chính là ách chủ bài của y…

Y quăng thêm mớ dao găm và cái lưỡi lê gắn trên nòng khẩu AK vào tay Lâm, bảo hắn xem xem có cần mài lại hay không. Đồng thời, y bắt đầu chậm rãi giải thích cho hắn nghe kế hoạch tập kích mà y đã hình dung ra khi quan sát bằng ống nhòm …..

…….

………

…………

Trong khi hai người đang mài dao giũa súng ở sau ngọn đồi đá, thì bên kia bờ sông, băng cướp vẫn chẳng hay biết gì.

Kiên điên vẫn còn đang hả hê thoải mái với “bộ phim” tởm lợm dã man mà hắn đạo diễn tối hôm qua….

….

Con chó dại ấy…luôn luôn xem việc đâm nát, cắt xẻo thân thể phụ nữ là một thú vui giải trí độc quyền! Càng nhiều đau đớn, càng nhiều máu tươi, càng nhiều tiếng gào thét…., nó càng thấy vui!!!!! …

Lúc này, vẫn còn mang tâm trạng vui vẻ từ đêm qua, nên Kiên điên đang hào hứng muốn dùng cả buổi sớm mai tươi đẹp để “tiếp đãi” Hoàng Lan cho thật tử tế đàng hoàng…!!!

……

……

Mặt trời đã lên khỏi ngọn cây, nắng mai ấm áp đã đánh thức các cô gái dậy hết cả… Các nàng cũng đã được chúng cho ăn sáng xong rồi. Các nàng không hề biết là một trận hành dâm ác liệt nữa lại sắp bắt đầu….

Đúng ra, mỗi cuộc hành dâm tập thể đều sẽ không chừa lại một nàng nào hết. Tất cả đều phải bị đem ra dày vò tàn tệ đồng thời!!! …. Nhưng sáng nay Kiên điên đặc biệt muốn “chơi riêng” với nàng đại mỹ nữ vừa mới xuất hiện!

Vẻ đẹp của nàng, sự ngây thơ của nàng, và “kinh nghiệm bị hành dâm” ít ỏi của nàng… sẽ giúp Kiên có một buổi sớm mai đầy thú vị…!!!!

…. Vả lại, lý do lớn nhất là, ba cô gái cũ vừa mới bị chơi năm ngày trước mà thôi! Các nàng cần thêm thời gian gian nghỉ ngơi cho lành lặn những vết phỏng vết cắt.., để phục hồi lại thể lực và tinh thần…

….
….

Kiên điên thật sự căm thù cái “thời gian phục hồi” này! Gái thì nằm đầy trại, mà một hai tuần liền không được chạm vào… Nó luôn cảm thấy mình muốn chửi đổng lên mỗi lần nhớ tới cái nguyên tắc “Tuyệt đối không huỷ hoại – Tuyệt đối không nhiễm trùng”….

Nhưng nó buộc phải cắn răng chấp nhận. Không phải vì sợ thằng Phùng Lương, mà vì phải đảm bảo thật tốt chất lượng hàng hoá!

Chỉ cần một vết thương sâu, một lần mất máu quá nhiều…. thì khả năng nhiễm trùng hay hoại tử là cực cao! Tuy chúng đã cố tình tuyển mộ những thằng cướp biết chăm sóc y tế vào bọn….; nhưng giữa rừng già khắc nghiệt thiếu thốn này thì mấy thằng đó cũng chẳng làm được gì nhiều…..

Đối với những cơ thể dùng để cung cấp nội tạng sống…., thì nhiễm trùng hay hoại tử đồng nghĩa với việc phải đem bỏ đi!

………………..
……….
….

Đúng vậy, những nàng con gái đáng thương ở đây…, chính là những túi thịt sống đúng nghĩa!!!

Băng đảng bên Tàu khựa thu mua các nàng rồi, sẽ mổ lấy toàn bộ nội tạng dùng được, để bán ra thị trường chợ đen phục vụ cho các ca ghép mô lậu!

Chỉ một bên thận thôi, đã là mười ngàn đô.

Một quả tuỵ là gần ba mươi ngàn.

Van tim thậm chí còn mắc hơn như thế nữa!!!

Và đủ mọi cơ quan trong thân thể một con người, bọn chúng tận dụng tối đa không bỏ sót – một giọt máu cũng là tiền mà!!!!!

Một cô gái như thế, mổ ra, moi móc toàn bộ nội quan và huyết dịch, chúng kiếm được ít nhất là một trăm ngàn đô!

Chúng chỉ trả cho băng Kiên điên có mười ngàn!!!

Đám sói dại này, lại chỉ bố thí cho Lâm có năm mươi triệu đồng một cô thôi…..

…… ……………

Nếu Lâm và các cô gái mà biết được về đường dây buôn bán “thịt người” khổng lồ đó, hẳn phải rơi lệ vì cái giá đầu vào rẻ mạt đến tàn tệ…

Nếu bọn họ mà biết được về các ca mổ moi móc sạch ruột gan ở bên xứ Tàu khựa…., thì hẳn là sẽ cảm thấy những màn tra tấn bạo dâm ở đây thật sự còn hạnh phúc vô cùng…………

…..
…..
……

Sức khỏe của các nàng chính là sự đảm bảo cho túi tiền của bọn sói điên khát máu này.

Thế nên, dù có thèm được đánh đập, cắt xẻo những đầu núm vú hồng hào cách mấy… ; thì Kiên điên cũng phải dằn lòng.

Dù có nứng lên tận óc, thèm *** đến nhỏ dãi…, thì chúng cũng phải cố nhịn để các nàng hồi phục….

Sức mạnh đồng tiền là như vậy đó!



Chính cái khoảng thời gian hồi phục được quy ước bất thành văn đã tha cho ba cô gái cũ thoát được trận hiếp dâm sáng ngày hôm nay.

Nhưng Hoàng Lan thì vừa mới đến, nàng vẫn còn khoẻ mạnh tươi xinh mơn mởn mà…. Nàng đâu có cần hồi phục làm gì!!???

………..

Vậy nên, Kiên lúc này đang tiến vào lều giam, hướng về Hoàng Lan tội nghiệp….

Nó cười đểu với cô gái đang run sợ, nó đưa tay bóp vào một bên bầu sữa no tròn đang căng lên dưới làn vải mỏng….

Gò ngực yêu kiều không có bra che chắn, bị bóp mạnh lập tức méo mó đi và đau buốt! Hoàng Lan chưa kịp khóc lên, thì Kiên đã nắm lấy bầu vú đó mà lôi nàng ra sông!

Bị nắm vú lôi đi, cô gái thê thảm tủi nhục phải lê lết thật nhanh theo bước chân Kiên để cho đỡ đau… Còn con sói dại thì đang vui vẻ khoái trá, vừa cười vừa chọc ghẹo nàng:

“Đi ra tắm với anh nghen, sáng sớm tắm mát lắm đó!!! Chắc em chưa từng thử cảm giác tắm truồng giữa sông đúng không!? He he…., sáng nay anh sẽ kì cọ cho em sạch sẽ ngon lành nha!!!! Hahahahaha……. “

……..
……..
……..
……..

Mé sông ngập nắng vàng. Dòng nước êm dịu chảy. Nắng và nước cứ lấp lánh hoà vào nhau tạo nên khung cảnh tráng lệ buổi bình minh.

Nhưng cô nàng Hoàng Lan tội nghiệp thì không có tâm trí nào để ngắm nhìn vẻ đẹp đó….

Màn tử hình đêm qua… Những vòi máu phun ra từ trong *** cô gái ấy…. Những tiếng rên rỉ gào khóc điên loạn….; tất cả, tất cả vẫn còn đang xoay vòng trong óc nàng.

Hoàng Lan run rẩy đến mức gần như phát điên, nàng sợ rằng con chó này có lẽ nào sắp làm tiếp một “bộ phim” hành hình thứ hai trên người nàng!!!!???…….

Nàng không còn kế sách nào nữa…, không còn có thể cầu cứu một ai….., trừ hai người đàn ông ấy!

Họ đang ở đâu!? Liệu họ có tới kịp trước khi nàng……

Hoàng Lan lạnh buốt hết toàn thân vì nỗi sợ hãi khủng khiếp, và cũng vì hai chân nàng vừa mới bước xuống mép nước…

…..

Kiên đã lôi nàng đến sát bờ sông, chỗ bến thuyền dã chiến ghép bằng bao cát. Nó hất nàng lảo đảo bước ra ngoài con nước chảy…..

“Tắm thì phải cởi đồ chứ!!! Em thấy có ai bận quần áo mà đi tắm không!? Hề hề hề….. “

Vừa cười tà dâm, nó vừa cởi hết quần áo của nó ra, mau chóng để lộ cơ thể rắn chắc như thép nguội…. Sẹo chém, lỗ đạn, vết phỏng, vết đâm…. ….in dấu khắp trên cơ thể con sói hoang này.

Kiên khoan khoái nằm dài trần như nhộng ra cái nền làm bằng bao cát, gối đầu cao lên một hòn đá tảng cạnh bên. Con cặc nó dựng đứng to đùng, chĩa thẳng vào người cô gái nhỏ…

……

Kiên hất mặt lên, phẩy phẩy bàn tay hướng từ trên xuống dưới, ra dấu hiệu cho nàng.

Hoàng Lan đứng chết lặng, lệ rơi ướt nhoà hết cả khuôn mặt nàng……. …

Nàng hiểu cái dấu hiệu bàn tay bỉ ổi đó có ý nghĩa là….

……. Cởi ra đi!

“Còn mắc cỡ gì nữa em!!! Cởi đồ ra, xuống đây tắm với anh!!! Hê hê hê….”

…Kiên điên lên tiếng thúc giục, nó đã bắt đầu hơi bực mình khi mà Hoàng Lan cứ đứng chết trân tại chỗ khóc nức nở….. Nàng rúm ró cả người, ánh mắt đau khổ van lơn…. Nàng khép tay sát vào mình như để che chắn thân thể ngà ngọc trước sự bạo dâm của Kiên – dù trên người nàng vẫn đang còn đầy đủ áo quần…

…..Kiên điên vốn không có tính nhẫn nại…! Một chút cũng không!

Nó với tay lấy cành trúc mảnh mai dài khoảng mét rưỡi mà nó đã cầm theo từ trước khi lôi nàng ra sông, quất ngay vào một bên vú bầu bĩnh của nàng!

‘Vúttttttttttttttttt…….., CHÁT!!!!!!!’

Hoàng Lan ré lên một tiếng thảm thiết, gập người lại vì bầu vú quá đau rát!!! Nàng cảm thấy sợ hãi khủng khiếp trước sự bạo tàn, hung dữ đến dã man của con sói dại.

… Cảnh tượng tra tấn hành hình tởm lợm đêm qua lại hiện ra trong đầu óc cô gái nhỏ, rõ mồn một, sống động như thể vẫn đang còn diễn ra…! Nàng run lẩy bẩy và dường như muốn ói ra tại chỗ đến nơi rồi…….!!!

………Hoàng Lan không còn dám làm Kiên nổi nóng thêm một giây nào nữa hết!!! Nàng bắt đầu líu ríu đưa hai tay nắm lấy vạt áo thun, kéo cao lên dần dần, để lộ ra cả thân mình ngà ngọc trắng tinh…….

…………….

Kiên bỗng dở chứng, nó cộc cằn ra lệnh ngăn nàng lại:

“Không cởi áo! Cởi quần trước!!!! ”

…Hoàng Lan sựng lại nửa giây, rồi cũng lập tức run rẩy nghe lời….. Nàng từ từ mở nút chiếc quần jean ôm sát, khom người, nhè nhẹ kéo tuột nó xuống thấp qua khỏi đầu gối…….

Bên dưới lớp vải quần jean đó, nàng chẳng còn gì cả: không quần lót, chỉ có một chùm lông đen tuyền rậm rạp nằm khiêu khích giữa đôi chân đang cố khép nép sát vào nhau……..

Hoàng Lan xấu hổ tủi nhục đến cùng cực! Nàng lấy tay che mu *** mình lại, cái cảnh mặc áo mà không mặc quần đứng phơi ra ….thật sự quá ê chề!!!!….. Nàng khóc hết nước mắt, nhưng chẳng dám cử động hay thốt lên một lời nào….

….
….

“Lấy tay ra coi!!!!!!!!” – Kiên điên gắt giọng hạ lệnh như quát!

Cô nàng giật nảy mình lên – áp lực từ con chó dại hung tàn quá lớn khiến nàng co rút hoàn toàn!

Nàng run run, bẽn lẽn, chậm thật chậm lấy hai bàn tay mình ra xa khỏi háng…..

Toàn bộ chùm lông đen phơi ra trước mắt Kiên, nổi bật lên giữa vùng da trắng tuyết.

……….. ……

Kiên điên thoả mãn nằm dài ra đó mà ngắm nghía săm soi, nó cầm cây gậy trúc rà lướt thật khẽ mơn man vào trong chùm lông, vén những sợi cong xoăn đen nhánh lên trên như vén rèm!!! Rồi nó chọc chọc đầu gậy vào mu cô gái, tiếp tục hạ lệnh:

“Dang chân ra! Banh háng rộng ra coi!!!”

….. …

…..Hoàng Lan đờ đẫn cả người vì quá tủi nhục, nàng chậm chạp mở rộng hai chân vốn đang khép nép, mở dang ra thật rộng…..….

Con sói dâm tà liền khoái trá thọc ngay cây gậy trúc luồn vào giữa đôi chân ấy, đẩy tới rồi lại kéo về….để cho thân trúc cọ cọ vào háng cô nàng!! Cây trúc liên tục ma sát vào vùng da háng mịn như nhung, ma sát vào mép ***, vào ngay chính giữa khe *** nhạy cảm….!!! Hoàng Lan vừa khóc nức nở vừa ư ử rên lên trong cổ họng vì cái kiểu làm nhục kích thích khốn nạn của Kiên!

Tên dâm tặc đột ngột nhấc đầu gậy lên cao, cũng tức là nâng cái háng cô gái lên, rồi kéo về phía mình. Hoàng Lan chẳng dám kháng cự lại lực kéo, líu ríu hai chân bước theo – nàng buộc phải tiến về phía Kiên.

Khi nàng vừa đến sát trước mặt, Kiên liền quất đầu gậy vào khớp gối, đánh khuỵu chân, để Hoàng Lan phải quỳ xuống. Mặt nàng cúi vào ngay phía trước con cu đang dựng thẳng đứng của Kiên!!! Nó cười nhếch mép, gõ gõ cây trúc vào má cô gái, hất hàm:

“Bú đi! Ngậm sâu vô!!!”

…….
…….
…….

Cô nàng trong tư thế quỳ trước háng Kiên, còn biết làm gì hơn là tuân lệnh!? Nàng khóc đến cạn cả hơi thở, nhưng còn có cách nào để kháng cự nữa đâu!!???……..



Hoàng Lan chậm chạp cúi đầu xuống, chúm đôi môi anh đào xinh tươi lại cho tròn…. để ngậm lấy con cặc tanh hôi….. Nàng nuốt nước mắt thầm van xin cho hai người kia mau mau tấn công vào trại để cứu lấy nàng khỏi cảnh bị làm nhục này……



Bực mình trước những động tác rề rà câu giờ của cô gái, Kiên điên nổi nóng bật người ngồi dậy. Nó vươn tay túm tóc Hoàng Lan, nhấn mạnh cái đầu nàng chúi xuống háng mình!

Con cu dài cứng lập tức chui tọt vào trong mồm cô bé, đâm sâu lút cán vào cổ họng nàng!!!

Hoàng Lan kêu ú ớ, ụa ra trong cổ vì nghẹn, nàng suýt phát ói ra…, giãy giụa hất đầu lên nhưng làm sao chống nổi lực tay Kiên được!??? Nàng bất lực vùng vẫy không sao thoát ra khỏi cảnh bị con cặc khổng lồ nhét trọn vào đầy trong mồm mình….!!!

Kiên tàn nhẫn giữ nguyên như thế, tiếp tục nắm đầu nàng ấn mạnh xuống hết mức, để cây hàng của nó nằm yên nguyên trong cổ họng cô gái một lúc lâu.

Lâu rất lâu…..

Hoàng Lan cảm giác như nàng đã bị xuyên một cây cọc vừa cứng dài vừa nóng hổi thẳng từ mồm vào tận trong thực quản! Suốt cả mấy phút đồng hồ!!!!!!

Đến khi hơi thở cô nàng gấp gáp lên vì bị ngạt, khi nước bọt của nàng trào ra vì nghẹn ứ…., Kiên mới lơi tay….!!!

Nó lạnh lẽo nói
“Tự bú đi, em bú không ngoan thì sẽ còn bị vậy dài dài!”

…… ………………

Một phút sau.

Hoàng Lan đã đều đều nhấp đầu mình tới lui, nút con cu sâu tuốt vào họng rồi lại thả ra trọn vẹn chiều dài của nó…. Nàng đã bị trấn áp đủ để biết cách bú cu cho thật thuần thục và “lành nghề”. Nàng cắm cúi bú liên tục mà không dám oẹ thêm một tiếng nào nữa!…..

Đây là lần đầu tiên trong đời cô Thạc sỹ tương lai bú cu cho đàn ông! Đêm bị Lâm hiếp dâm, nàng chưa kịp “trải nghiệm” cái động tác ê chề này thì Cửu Nhạn đã xuất hiện … ……. Còn giờ đây thì nàng chỉ còn trơ trọi một mình trước màn làm nhục của con sói cuồng dâm…….

… …..

Kiên điên không muốn cả cơ thể nàng rảnh rang trong khi đôi môi tròn xinh phải khổ sở! Nó vươn tay luồn dưới bụng, hướng về phía hạ thể nàng, rồi móc ngược lên vào giữa cái háng đang ở truồng tênh hênh! Nó banh mạnh hai mép *** ra, rồi thô bạo thọc ngón giữa đâm thẳng vào cửa mình người con gái, ngón tay thọc mạnh, xuyên vào ‘Ót’ một phát sâu bên trong âm đạo khô rang!!!!!!!!

Hoàng Lan giật bắn mình, nảy hẳn cái mông tròn căng lên cao vì đột ngột quá đau và quá ….thốn!

………
. ….

Kiên đang đưa tay phải chọc vào cái lỗ của Hoàng Lan, khi thấy nàng hảy mông lên như muốn tránh né, nó liền giơ tay trái lên cao tát xuống thật mạnh vào bờ mông trắng phau đó: “Chát, chát, chát!!!!!“….. Cô nàng khóc nức nở vì đau, trở lại ngoan ngoãn hạ mông xuống, để yên cho hắn móc *** mình…..

Tên cuồng dâm lúc này mới thoải mái mà thưởng thức màn móc cua tàn bạo của nó:

Ngón giữa tay phải đâm vào rút ra ”xòng xọc, xòng xọc” điên cuồng trong cái lỗ nhỏ xinh; mấy ngón kia thì vạch hai mép thịt mạnh ra rồi lại bóp vào. Nó đâm vào trong âm đạo người con gái sâu tới hết trọn chiều dài cả ngón tay!!!!

Tay trái Kiên thì tiếp tục tát những cú trời giáng xuống bờ mông tròn, âm thanh đen đét chát chúa giòn tan!!

Cùi chỏ tay trái thì kê ngay sau ót Hoàng Lan, ấn đầu nàng vào háng nó nếu nàng không chịu bú cho nhiệt tình!……

…..

Miệng thì phải ngậm, liếm, nút liên hồi.

Cổ họng cứ bị con cu dọng vào đến mức muốn ói ra!

Mông thì bị tát đến đỏ vằn vện cả chục dấu bàn tay…

Khe suối sâu kín của con gái thì bị thọc, móc, ngoáy, ấn vào rất thô bạo. Nước *** đang dần dần ứa ra ngoài mép…

….. Hoàng Lan khốn khổ đang chịu sự làm nhục dày vò cuồng bạo ở cả hai đầu trên dưới cơ thể… ; nàng khóc không thành tiếng, thở không ra hơi….!

Nàng nghĩ về những điều mà Cửu Nhạn dạy……..

…………
………
……..

Cùng thời điểm ấy, khi cô gái đang bị vùi dập, bạo dâm…. …thì bên kia sông, Cửu Nhạn đang dùng ngón tay vạch ra một tấm bản đồ giản lược trên nền cát. Phía sau ngọn đồi khuất, hai người họ vẫn chú tâm bàn bạc mà không biết gì về cảnh hành dâm đang càng lúc càng tàn tệ hơn…..

“Nhớ rõ rồi chưa!? Mày nhắc lại lần nữa tao nghe coi! “ – Cửu Nhạn đang muốn đảm bảo là Lâm tập trung tinh thần vào kế hoạch. Mọi sai sót dù nhỏ nhất trong kế hoạch này, đều sẽ đồng nghĩa với tự sát!

Lâm chăm chú nhìn vào tấm bản đồ trên cát, chỉ ngón tay để trình bày lại kế hoạch tấn công thêm một lần nữa ….

Lâm chăm chú nhìn vào tấm bản đồ trên cát, chỉ ngón tay để trình bày lại kế hoạch tấn công thêm một lần nữa ….

Khi đã đảm bảo là Lâm nắm chắc kế hoạch, Cửu Nhạn bắt đầu chia “hàng” cho hắn: y đưa thằng nhóc hai dao găm, cây mã tấu sáu tấc, một khẩu K54, và toàn bộ số thuốc nổ TNT. Y giữ lại cho mình đến năm cây dao, ba khẩu K54, cây AK chỉ có ba viên đạn, và hai quả lựu đạn mỏ vịt.



Ngước mắt lên, chợt nhìn thấy Lâm đang trầm mặc vuốt ve phần lưỡi bén ngót của con dao găm trên tay…., Cửu Nhạn cắt ngang tâm trạng của hắn:

“Nhóc con! Chưa giết người bao giờ phải không!?”

Mười một năm đã trôi qua, mà tiếng gọi “Nhóc con” ấy vẫn luôn ở trên cửa miệng… Trong con mắt Cửu Nhạn, thằng Lâm trước mặt y hôm nay vẫn là thằng Lâm mười chín đôi mươi lơ ngơ láo ngáo ngày xưa….

Nhưng y không hề coi thường hắn. Y chỉ muốn đảm bảo sự toàn vẹn cho kế hoạch này không còn sơ hở mà thôi…. Mọi yếu tố “không chắc ăn” đều phải bị phân tích ra và loại bỏ!!!



Và y đã đúng, hoàn toàn đúng!!!! Đâm chém thì Lâm cũng đã từng…, thậm chí từng lỡ tay chém người đến mức tàn phế……

Nhưng mà, ra tay với mục đích duy nhất là lấy mạng kẻ khác…., thì chưa!!!!!…..



Hai chuyện đó khác nhau xa lắm……



Sự ngập ngừng ấp úng cùng với ánh mắt lung lay thiếu kiên định của Lâm không lọt qua được cái nhìn của y….. Cửu Nhạn từ tốn nói tiếp:

“Kế hoạch này…., mấu chốt là tốc độ!!! Chỉ trong vài giây đồng hồ đó, phải giết được càng nhiều càng tốt!!! Mỗi một nhịp chùn tay là một bước đi thẳng xuống mồ đó, nhóc con…… “

…… Y nhè nhẹ thở ra một hơi lặng lẽ… Điểm yếu này của Lâm là một sơ hở quá lớn mà y đã bỏ quên!!! Nếu nó xuống tay chậm nhịp là đã không xong rồi…. ; đằng này, khả năng còn có thể là nó không dám xuống tay…….!

“Cầm dao lên, đứng dậy! Đi theo tao.“ – y ra lệnh cho Lâm!

…… …

Y dẫn hắn xuống dưới chân đồi. Y khom lưng tìm kiếm trong từng bụi cỏ, hốc đất. Cũng có khi y ngó dáo dác lên các nhánh cây rừng trên cao. Lâm lạ lùng đi theo, đần mặt ra vì không rõ chủ đích của Đại Ca là gì…

Cuối cùng Cửu Nhạn dừng chân lại, y đã tìm thấy rồi…. Y nghĩ thầm : “Không ấn tượng lắm, nhưng tạm chấp nhận được….. “

Y chỉ lên tít trên ngọn cây cao, nói với Lâm:

“Leo lên đó lấy cái tổ chim ưng xuống đây. Có chim non trong đó, lấy xuống đầy đủ hết đừng làm rơi con nào!”

…………. ….

Lâm đã lấy được tổ chim xuống đất. Ba con chim ưng non tơ đang kêu inh ỏi trong đó, to hơn nắm tay, đã đủ lông nhưng còn chưa bay được. Chim mẹ có lẽ đi săn chưa về…. Lâm đưa tổ chim cho Đại Ca mình với gương mặt không thể nào ngu hơn….!

“Cầm dao đi.” – Cửu Nhạn vừa ra lệnh vừa nhét một con chim non vào bàn tay trái của Lâm.

“Đại Ca, ý là em phải……. “

“Hai ngón tay nhét vô mỏ nó, banh rộng cái mỏ ra. Dùng dao xẻ dọc theo khớp mỏ xuống tới cổ họng nó! “

…..
….
….

Lâm hoảng hồn khi nghe Cửu Nhạn mô tả cho hắn phương pháp hành hình con vật bé nhỏ vô tội….. Hắn trợn mắt lên vừa định nói, thì Cửu Nhạn đã tiếp lời:

“Con chim không có sức, không kháng cự lại mày được. Đây không phải chiến đấu tự vệ. Cái này là giết! Dã man hay tàn độc mẹ gì cũng được, tao không quan tâm! Tao muốn mày giết, lấy mạng nó. Tao muốn mày cảm nhận và khống chế được bản thân mình khi lấy mạng kẻ khác!”

“Nếu cả một con chim non mà mày không dám cắt cổ, thì lấy gì ra đảm bảo với tao mày cắt cổ được đám kia!? Tao không muốn đi tìm chết chỉ vì tin vào một thằng vô dụng!!!”

“Không phải bóp chết nó. Không phải là bẻ cổ. Tao muốn mày làm chính xác như vậy: cắt xuyên từ mỏ xuống tới cần cổ, xẻ dọc cơ thể con chim ra! Tao muốn mày làm chậm và điều khiển lưỡi dao cho chính xác! Sự tàn ác và khát máu đó là cần thiết, sự vùng vẫy đau đớn của con chim là cần thiết cho mày!!! Mày không quan tâm tới cái mẹ gì nữa hết trừ việc điều khiển lưỡi dao như ý mình….. Tao cần mày cảm nhận được chuyện đó đó!!!

……….. Đôi tay mày tinh xảo cỡ nào, tao biết!… Đừng để phí nó, Lâm!!! Đừng để cái sợ sệt, cái “nhân đạo” giẻ rách gì đó đè nặng lên tay mày!!! Nếu thấy máu tràn ra lòng bàn tay mà mày đã ngập ngừng…, làm sao tao dám giao cái mạng tao vô bàn tay đó đây!!????…. “

…..
……..

“Giao cái mạng tao vô bàn tay đó… “

Câu này của Cửu Nhạn đắt giá vô cùng! Y đã đánh động vào tâm lý và cảm xúc của Lâm bằng một đòn quá đẹp!!! Sự gắn bó, tình anh em, lòng tin tưởng…., tất cả đều phải rất sâu đậm rất lớn lao để người ta có thể an tâm giao cái mạng mình vào tay người kia…… Cửu Nhạn nói ra lời này không phải bằng bụng dạ âm mưu khích tướng Lâm, muốn “lừa” hắn bằng đầu môi chót lưỡi. Y nói bằng tình cảm thật sự của mình…………

Y đã coi hắn là người em, là tri kỷ, là kẻ y kết giao bằng một tấm lòng tin tưởng vô điều kiện. … Và y sẽ mãi mãi tin tưởng vô điều kiện như thế – dù cho thách thức trước mặt có là Tử Thần cũng thế!!! ….

Lâm hôm nay không chỉ đi cứu người mà hắn “nghiện”, hắn còn đi để chiến đấu bên cạnh người Đại Ca hắn luôn tôn thờ. Nếu hắn không giết, thì sẽ bị giết. Và còn tệ hơn: liên luỵ cả tính mạng Đại Ca lâm nguy theo cùng hắn!!!

Và tất cả những tình nghĩa ấy, những mục tiêu ấy…đều được quyết định trên đầu mũi dao trong tay Lâm! Điều khiển được bàn tay này, lưỡi dao này, mới mong điều khiển được vận mạng trong trận đánh!



Lâm không phải là thằng chết nhát. Cắt cổ gà vịt thì bình thường, đập chết chó mèo cũng bình thường, đâm chém người khác cũng không lạ với Lâm. Nhưng giết có chủ đích, giết một con vật yếu ớt theo cách dã man, độc ác….mà vẫn lạnh lùng gãy gọn… thì hắn không quen!

Bây giờ, Lâm được Cửu Nhạn “đánh” cho thông suốt đầu óc rồi, hắn nhận ra sự xáo động bất an trong lòng đã biến mất. Hắn bắt đầu thở đều và chậm, trầm tĩnh cảm nhận cán dao trong lòng bàn tay: không buông lỏng, cũng không gồng cứng. Hắn từ tốn banh mỏ con chim non ra, chắc tay nhấn lưỡi dao vào trong cái cổ họng run rẩy đó, rạch một đường thẳng chính xác và gọn ghẽ để cho máu huyết con vật trào ra……..

…………………………………..

Trong khi Cửu Nhạn đang luyện tập “ổn định tư tưởng” cho Lâm, thì Hoàng Lan đã bị hiếp dâm cuồng bạo gần nửa tiếng ở mé sông bờ bên kia rồi…..

….
….

Kiên điên sau mười lăm phút xóc *** nàng chán chê, đã vật cô gái nằm ngửa ra trên bến thuyền mà đụ. Cái lỗ nhỏ xinh của nàng vừa bị ngón tay moi móc xong liền bị con cu nong vào nắc điên dại; còn hai chân Hoàng Lan thì đang bị Kiên nắm nhấc thẳng lên trời để nó dập vào thoải mái hơn….. Cô nàng khóc đã cạn nước mắt, giờ đây chỉ còn biết cắn môi đến bật máu mà nằm im chịu đựng……..



Áo thun trắng mỏng bó sát người Hoàng Lan vẫn chưa bị cởi ra hết, mà chỉ bị vạch lên tới sát trên cổ nàng. Đôi vú trắng ngọc ngà giờ đây đang phơi bày ra dưới hai bàn tay cuồng bạo của thằng chó điên….. Hai bầu sữa yêu kiều đó đã không còn tròn căng bầu bĩnh nữa, mà liên tục méo mó đi theo từng nhịp dày vò bóp nghiến của Kiên. Đôi gò ngọc bảo ấy còn phải ăn hàng chục cú tát chát chúa nháng lửa, đó là chuyện hiển nhiên, theo thói tàn bạo của thằng này!!!! Hai đầu núm hồng nhỏ xíu xinh xinh cũng không khá gì hơn, bị nhéo bị xoắn bị cắn bị nhai không phút nào được ngơi nghỉ…….

Hai tay Hoàng Lan được tự do, nhưng liệu hồn mà giơ lên cao khỏi đầu, để cho vú căng lên trước mặt nó. Khi nàng vừa tủi nhục lấy tay che đôi gò ngực, đã phải nhận ngay một nắm đấm giáng vào giữa bụng mình!!! Cơn đau khiến cô bé gập cả người và ụa ra suýt ói….. ; từ lúc đó nàng chỉ còn ngoan ngoãn giữ hai tay phía trên đầu mà thôi……!

Hai tay Kiên bóp vú, nhéo núm, tát vào mông nàng chán rồi….thì trở nên rãnh rỗi! Nó liền rà tay trái xuống ngắt một vài sợi lông mu nàng để mua vui! Tay phải nó thì lần lên phía trên, bóp cổ cô gái, nhấn xuống để làm điểm tựa lực cho cơ thể mình…!!!

Hoàng Lan bị đè vào cổ họng, nước mắt trào ra, nàng ngạt thở đến đỏ tía cả gương mặt, cố gắng há miệng hớp lấy không khí mà không được! Nàng mau chóng lờ đờ mất nhận thức đi, hai tay nàng bám lấy bàn tay Kiên muốn gỡ ra nhưng không còn chút sức lực… Nàng sắp sửa bất tỉnh đến nơi vì thiếu ôxi, nên không còn chút phản ứng nào nữa trước những màn hành hạ ở bên dưới cơ thể mình…..

Một tay bóp cổ nàng rồi, Kiên điên thoải mái đưa tay kia rà khắp nơi mà giở trò khốn nạn: tát xối xả lên hai bầu sữa, búng hai đầu núm vú, đánh vào bờ mông, bứt lông ***, nhéo vào mép ***, nhấn móng tay vào hột le nhạy cảm…..!!! Nó vừa dày xéo vũ nhục từng centimet những nơi kín đáo trên xác thân người con gái, vừa nắc dập như trâu vào háng cô nàng!!! Bàn tay bóp cổ của Kiên đã nén chặt mọi tiếng khóc than gào thét, nên nó vô cùng thoã mãn tận hưởng giây phút hãm hiếp bạo dâm trong…yên bình – không có một tiếng la!!!!

…………

Kiên chỉ chịu bỏ tay ra khi Hoàng Lan đã gục mặt sang bên bất tỉnh. Nàng lả đi vì thiếu ôxi, chỉ tạm thời, không có gì ảnh hưởng nghiêm trọng. Vài phút nữa thôi nàng sẽ hồi tỉnh, và con chó dại kia sẽ lại tiếp tục trận hành dâm còn dở dang trên mình nàng……

…………….
………..
…..

Lâm đã mổ xẻ nát nhừ cả ba con chim ưng non. Hắn làm xong mà lòng vẫn lạnh băng, tĩnh lặng chùi sạch máu trên đôi bàn tay. Hắn không hề vấn vương suy nghĩ chút nào nữa về hành động dã man vừa rồi. Cửu Nhạn thì chẳng mấy để tâm, y đang tập trung quấn kín trang bị vũ khí của mình vào trong nhiều lớp giấy và bao để chống thấm nước.

Chùi máu xong xuôi, Lâm chợt quay sang hỏi:

“Đại Ca, vẫn biết tập kích ban đêm có nhiều lợi thế,nhưng chờ đợi lâu như vậy… … Nếu thằng Kiên giết mất người thì sao…..!!?”

Trên mặt hắn lồ lộ vẻ bồn chồn không yên. Hắn không thể giấu được sự xót xa lo lắng dành cho Trúc Vân! Hắn chỉ muốn cứu nàng ra ngay bây giờ……!

…..
….
….

Cửu Nhạn tất nhiên nắm bắt được luồng suy nghĩ của Lâm. Y không biết chính xác người mà thằng nhóc lo là Trúc Vân, y cũng đâu có rõ Trúc Vân là ai trong các nàng con gái ấy!? Điểm mấu chốt là: mục đích của hai người trong chuyến đi này khác nhau!… Giờ đây, sự khác biệt đó cần được làm cho rõ…..

Cửu Nhạn trầm giọng trả lời, y không giấu giếm gì hết

“Trong đoạn phim mình coi trên mạng, có sáu đứa con gái. Nhưng bây giờ chỉ còn có ba, không kể Hoàng Lan. Ba người kia có khả năng là đã bị giết, bị bệnh chết, hoặc bị bán rồi…. Còn lại bao nhiêu cứu bấy nhiêu thôi, giờ mày muốn cứu lại được ba người đã biến mất, liệu có được sao!? Giờ mày đi tấn công liền, sẽ cứu được nhiều hơn hay là chết cả đám nhanh hơn!!!?”

…. Lâm trầm ngâm không nói. Hắn hiểu những phân tích của Đại Ca từ trước khi y nói ra rồi. Hắn không phải thằng ngu. Chỉ là nhịp đập trái tim hắn đang mạnh hơn lý trí của não bộ mà thôi…….

Cửu Nhạn tiếp lời:

“Mày cũng hiểu rõ chuyến này tao đi là để giết người chứ không phải cứu người. Mày với tao nhắm hai mục tiêu khác nhau, nhưng chỉ có một phương án duy nhất có thể thỏa mãn được cả hai…. Và phương pháp đó đòi hỏi độ chính xác toàn hảo!!! Tỉnh táo đi Lâm, tao cần mày chính xác!!!!!”

“Dạ, em hiểu mà Đại Ca….! “

“Gói vũ khí của mày lại đi, rồi trở lên đồi!”

………

………

………

Hai người leo trở lên đỉnh đồi, về lại vị trí ẩn nấp sau những mỏm đá nhấp nhô. Khi họ lấy ống nhòm ra quan sát lần nữa cũng đang đúng vào lúc Hoàng Lan phải tiếp tục phơi mình ra hứng chịu trận hành dâm thứ hai của Kiên điên. Mọi diễn biến nơi bến thuyền bên kia sông lọt hết vào tầm nhìn của họ…..


….
…..

Kiên khác với Lâm. Nó không nhẫn nại, cũng không xót thương mẹ gì hết! Hoàng Lan bất tỉnh không phải là việc có thể làm nó ngừng trận hiếp dâm đang sung sướng khoái lạc được!!! Chỉ cần chờ hai ba phút cho máu huyết mang ôxi lưu thông lại trong cơ thể nàng, là nó đã tạt nước sông lên mặt buộc nàng tỉnh lại ngay!

…… Trong hai phút chờ đợi ấy, Kiên cũng chẳng ngồi không. Con sói dại tàn nhẫn tiếp tục đụ vào cái lỗ bé nhỏ của cô gái mê man, dập vào từng cú dập trời giáng, bạt tai không thương xót lên hai bầu nhũ hoa no tròn trắng mịn…!!! Hoàng Lan thật may mắn khi lúc này nàng tạm thời chẳng còn cảm nhận được đớn đau……. Nhưng tất nhiên, hãm hiếp một thân xác vô cảm không phản ứng không cử động gì cũng khiến Kiên bớt vui….! Thôi thì, dù sao nó cũng chỉ coi đây là giết thời gian thôi mà!!!……….



Kiên nắm lấy cơ thể Hoàng Lan lôi nàng dậy, kéo cái thân mình mềm oặt đó ra tới bao cát cuối cùng sát mép nước. Nó quay mặt nàng ra ngoài sông, trong tư thế ngồi thả chân xuống dòng nước chảy. Kiên cũng ngồi thả chân xuống nước giống hệt; điều khác biệt đó là con sói dâm thì ngồi trên bao cát, còn cô nàng đáng thương thì phải ngồi trên….con cu to dài của nó! Cây hàng khổng lồ đó hiện vẫn đang ghim sâu vào trong cửa mình cô gái.

… Trong khi Kiên thì thoải mái ngồi thư giãn như đang đi….ngâm chân, cô nàng vẫn còn chưa tỉnh lại. Thân thể nàng vô lực nên cứ mang xu hướng chúi nhào về phía trước, muốn ngã sấp xuống dòng sông. Kiên bèn cởi chiếc áo thun trắng vốn đang bị kéo lên tới cần cổ nàng, nhưng chỉ lật cổ áo qua khỏi đầu thôi, vẫn giữ hai tay áo vướng lại trên hai vai nàng. Kiểu giống như khi bọn cầu thủ bóng đá lật cổ áo ra sau đầu ăn mừng bàn thắng…… Từ phía sau, Kiên nắm giữ lấy chiếc áo trong tay. Bằng cách này, cổ áo không siết vào họng Hoàng Lan, nhưng hai tay áo vẫn là gọng kềm giữ cơ thể nàng lại không chúi xuống sông….




Chuẩn bị xong tư thế hưởng thụ tuyệt vời cho mình, con chó dại liền đưa tay tạt nước sông lên mặt cô gái liên hồi. Nàng từ từ tỉnh ra, hơi lờ đờ chưa minh mẫn hẳn. Kiên muốn thúc cho cô gái tỉnh lại mau hơn gấp gáp hơn, nên nó liền thò tay ra trước mu *** giật đứt ra vài sợi lông xoăn…..!!!



Bị ngạt thở, ngất đi. Đến khi tỉnh ra, vừa nhận thức lại được mọi việc thì cảm giác đầu tiên đến với Hoàng Lan là cơn đau nhói rát da vì bị bứt lông mu!!! Cô gái tội nghiệp kinh hoàng thét lên, đúng hơn là rú lên!!! Hụt hơi vì đau đớn, nàng rơi lệ nhận ra mình lại phải cắn răng mà tiếp tục cuộc chơi đầy khổ nhục dưới bàn tay con chó dại…..

….. …………..
….. …………..

Ngồi ở phía sau, Kiên thong thả châm một điếu thuốc, rít một ngao dài khoan khoái rồi vỗ vỗ vào mông cô bé:

“Nhún đi, chờ gì nữa!!!? Chờ anh ngắt thêm vài sợi lông *** rồi em mới chịu làm việc hả!!!?”

Miệng nói, tay làm: con sói tàn độc không cần đợi nàng tuân lệnh, liền vòng tay qua phía trước mu nàng bứt thêm mội chùm lông nho nhỏ nữa! … Hoàng Lan lại gào lên một lần nữa, rồi nàng cuống cuồng vội vã tập trung hết tinh thần và sức lực mà nhún nhún cái mông mình….!!!! Nàng không muốn phải chịu thêm một cơn đau khủng khiếp nào nữa……………




Vì hai chân đang thả xuống dòng nước nên Hoàng Lan phải tì đôi tay lên hai bắp đùi Kiên để làm điểm tựa lực. Đẩy mạnh hai tay nhấn xuống đùi tên khốn, rồi lại thả lỏng ra…., nàng tạo nhịp nhấp nhô đều đều để cho cơ thể mình lên lên xuống xuống… – tức là làm cho con cặc khổng lồ kia đi vào đi ra cái lỗ đẹp xinh của nàng…!!! Động tác này mau chóng khiến nàng mỏi nhừ đôi cánh tay, nhưng cô gái chẳng còn dám kêu lên một lời nào nữa………..

Kiên điên sung sướng duỗi người ra sau để thưởng thức màn “hầu hạ” đầy tủi nhục của cô bé, một tay cầm điếu thuốc, một tay kềm chiếc áo thun của nàng để kéo nàng khỏi ngã sấp mặt xuống sông. Miệng nó vừa nhả khói, vừa thỉnh thoảng hạ lệnh cho cô nàng

“Mạnh nữa lên!”

“Nhanh!!!”

“Lắc mông mấy cái coi!”

…. …………..

Cứ thế cứ thế, tên chó má thì khoái trá vui vẻ, còn cô gái thì đau đớn tự mình phải đâm con cặc vào *** mình!!! Hoàng Lan khóc nức nở thảm thương, còn Kiên thì thấy đê mê với tư thế sung sướng như vua này: nó rít thuốc vào thấy ngon hơn hẳn!!!!!



Gần được năm phút, điếu thuốc sắp tàn, Kiên nghĩ ra trò chơi để “tận dụng” đầu lửa đỏ trước khi nó tắt:

Nó đột ngột kéo mạnh chiếc áo thun, làm Hoàng Lan bật ngửa ra sau, nàng buộc phải xoay hai cánh tay ngược ra sau lưng, chống lên bụng nó. Tư thế ấy khiến đôi vú ngọc ngà lập tức ưỡn căng chĩa thẳng ra phía ngoài sông. Kiên nhanh tay đưa điếu thuốc vòng ra trước ngực cô gái, chích nhẹ lên một bên đầu núm vú!

Nó lẹ tay chớp nhoáng, chích nhẹ rồi rút ra ngay chứ không hề ấn xuống: cơ thể này vẫn còn cần phải được giữ gìn mà!!!

Nó chớp nháy bàn tay lên xuống tốc độ, chỉ trong vài giây mà chích hết gần một chục vết phía trước mình cô nàng: núm vú, bầu vú, eo, bụng, mu ***, đùi, háng, rốn, cả một bên bờ mông căng tròn! Nó nhanh đến nỗi vết chích cuối cùng đã xong, đầu thuốc đã tàn, mà cô gái tả tơi vẫn chưa kịp gào thét xong tiếng thét đầu tiên!!!!!!

Hoàng Lan rú lên đau đớn liên hồi đến hụt hơi, điếu thuốc đã tắt hẳn mà tiếng gào khóc của nàng vẫn cứ tiếp tục vang chói lói….. Kiên ra tay tốc độ quá, nên mức độ bất ngờ của màn tra tấn này làm nàng phải bỡ ngỡ ….. – khi bỡ ngỡ đã qua rồi, cơn đau vì phỏng mới từ từ mà nhói lên trên làn da ngọc…!!!

Hoàng Lan giẫy giụa điên cuồng vì đau, giẫy giụa quá đến mức nàng bị mất thăng bằng, chúi đầu ra sông. Lực chúi đó kéo hẳn cái mông nàng lên, rút cái lỗ *** bé nhỏ trật hẳn ra khỏi con cu đang ghim bên trong… Rồi, nàng lỡ đà té ùm xuống dòng nước lạnh!!!……….

Lâm và Cửu Nhạn xem trọn hết cả bộ phim hiếp dâm hành hạ đó qua ống nhòm. Khi đến cảnh Kiên châm đầu thuốc liên tục lên cơ thể cô gái…. , Cửu Nhạn đã bỏ ống nhòm xuống. Y kéo Lâm quay trở lại sau tảng đá che chắn

“Coi suốt ngày hôm nay cũng chỉ có vậy mà thôi! Tụi nó không giết đâu! “

Y nói quyết đoán, đánh tan vẻ lo âu thảm não đang ám trên gương mặt Lâm. Hắn đang khổ sở ngăn mình tưởng tượng ra cái cảnh đến khi Trúc Vân bị lôi ra chơi thì sẽ phải chịu đựng những gì…..

Cửu Nhạn tiếp:

“Bây giờ tao đi. Thống nhất lại kế hoạch lần chót nè!!! “

Y bắt đầu vẽ lại sơ đồ địa hình và hướng tấn công lên nền đất……

….

Dưới ngón tay Cửu Nhạn, tấm bản đồ đơn giản hiện ra. Con sông chảy từ trái sang phải, rồi đột ngột quay ngoặt đầu chạy xuống phía bên dưới. Ngay khúc quanh thành hịn góc vuông đó là trại của Kiên, nằm phía trong của góc vuông. Phía ngoài góc vuông, đối diện với trại cướp bên kia bờ sông, là quả đồi họ đang ẩn náu. Trại cướp được che chắn ba mặt: mặt trên và phía bên phải là dòng sông, bên trái là một gò đá nhỏ cao chừng hai mươi mét. Mặt phía dưới bỏ trống: chính là nơi Cửu Nhạn sẽ phá phòng tuyến đột kích vào!!!




Muốn xuất hiện được ở phía đó, Cửu Nhạn cần phải băng qua sông, đi xuôi về phía hạ lưu rồi lại bọc một vòng rộng để quanh trở lên. Y cần tránh xa các nhóm tuần tra xung quanh, tìm đường đi trong lặng lẽ, mai phục rồi chờ đến đúng thời điểm để tấn công…. Còn nhiệm vụ của Lâm là ở lại quả đồi này, đặt bẫy nghi binh, rồi cũng chờ đến đúng giờ mới được vượt sông…. Hắn sẽ lù lù xuất hiện ngay tại chỗ mà hiện giờ Hoàng Lan đang bị đè ra hiếp ở bên kia, lợi dụng sự rối ren Cửu Nhạn gây ra để ném quả “lựu đạn gây mê”……..

………

“Chính xác chưa!? Hai mươi sáu thằng trong diện tích khoảng hai mươi thước vuông thì chất khí tác dụng được bốn giây phải không!!!???? “ – Cửu Nhạn hỏi Lâm lại lần thứ ba rồi….

Lâm quả quyết: “Em đã tính toán kỹ rồi Đại Ca. Tuỳ thể trạng từng thằng mà dao động từ ba đến sáu giây. Lấy trung bình là bốn giây, đủ thời gian để mình đổi hướng….! “

“Bốn giây thì giết không thể nào kịp được…… “

Cửu Nhạn trầm tư.




“Giết được càng nhiều càng tốt mà Đại Ca. Xong rồi mình lập tức đổi hướng, em sẽ nấp sau cái gò nhỏ đó mà quăng thuốc nổ ra….. “

“Sau bốn giây đó đội hình chúng lập tức cũng tản mác đuổi theo tao, thuốc nổ cũng không thể chết hết được…. “

“Nên ách chủ bài cuối cùng sẽ là súng và lựu đạn của anh! “

“Nếu Kiên tham gia vào nhóm truy đuổi theo tao thì nó sẽ ăn cho hết phần lựu đạn đó! ”

“Còn nếu nó vẫn ở lại khu trại chứ không đuổi theo anh, thì em vẫn còn súng K54, núp trên gò đá câu giờ chờ anh quay lại….! “

…. ………..

Hai người cứ câu trước câu sau như đối đáp, luân phiên nhau tổng dợt lại trôi chảy và chính xác mấy lượt cái “kịch bản” tấn công. Tận dụng tối đa tốc độ và sự bất ngờ, họ tính toán sẽ giết được ít nhất là bảy tám chục phần trăm quân số bọn cướp trước khi Cửu Nhạn ném lựu đạn….

“Quan trọng là thời điểm khởi đầu : sau khi đồng hồ báo, mày phải bơi qua sông trong vòng tối đa là năm mươi giây!!! Lố giờ là tao sẽ bị lộ!!!! “

“Em bơi kịp mà!!!! “

Lâm khẳng định như đinh đóng cột!

Hắn lại kiên quyết hỏi thêm lần nữa:

“Đại Ca, tại sao lại không giao lựu đạn cho em luôn!? Em có cái gò đá che chắn, có thể quăng cả thuốc nổ rồi lựu đạn luôn – lực sát thương sẽ cực lớn!!!”

Cửu Nhạn vẫn lắc đầu

“Gom hết hỏa lực lớn vào tay một người, rủi thằng đó chết, thì uổng phí hết !!! Góc ném của mày từ phía sau gò đá không trống bằng góc của tao ở bên mé sông, nên tao sẽ dùng lựu, mảnh kim loại sát thương sẽ đạt hiệu quả cao hơn!!! “



Lâm im lặng không thể cãi được logic hoàn hảo đó. Hắn biếy tính toán của Đại Ca đã đạt đến mức vẹn toàn rồi!

Chỉ là, Hắn lo nghĩ rằng….. góc ném lựu đạn của Đại Ca rất dễ bị vướng phải các nàng con gái, vướng phải Trúc Vân….!!! Vì bên bờ sông chính là địa điểm hoan dâm ưa thích của lũ cướp mà!!!……




Cửu Nhạn cũng biết rõ điều lo lắng trong đầu thằng nhóc Lâm, nhưng y đè nát nó bằng giọng quyết liệt:

“Bớt lo nghĩ đi!!! Nếu không dạn tay, nếu chỉ cần chậm một nhịp thôi….là hư hết!!! Kế hoạch được thực hiện chính xác rồi, sau đó còn phải tuỳ cơ ứng biến theo tình hình nữa mà!!!! Mày ngồi đó lo lắng an nguy của đám con gái nhiều quá thì sẽ chùn tay, chết sạch cả đám đó Lâm!!!!! “

…..

………

Lâm trầm mặc gật đầu. Phải có gan, phải làm liều, mới mong thành công được!!! Hai đánh hai mươi sáu: chuyện này không phải chuyện chơi, hắn không được phép sai sót gì hết!!! Ra tay cho quyết đoán cho gãy gọn, rồi tính tiếp!!!!!! Lâm cắn răn để chỉnh đốn ý chí và suy nghĩ của mình……



“Gần trưa rồi. Giờ tao đi xuống hạ lưu rồi vượt sông. Mày lo chuẩn bị bẫy nghi binh, bao bọc vũ khí cho kỹ đi. Cởi bớt quần áo ra để bơi cho dễ. Quan sát động tĩnh trong trại, có gì gọi báo cho tao… Nhớ, có chuyện gì cũng phải mặc kệ!!!!!!!!!!! “

Cửu Nhạn răn đe hắn lần nữa – y nhìn ra ánh mắt bồn chồn của Lâm đã chan chứa quá nhiều âu lo thương nhớ rồi………

Y kết thúc: “Thành hay bại là ở đợt đầu tiên đó. Nếu thuốc mê có vấn đề, hoặc nếu mày ra tay không khớp thời điểm, là tao chết trước!!! “

….

…….

…………

……………..

Lâm và Cửu Nhạn cùng canh chỉnh đồng hồ trên điện thoại cho khớp nhau, rồi hẹn rung báo thức vào lúc 9 giờ tối.

Xong. Cửu Nhạn xuống khỏi ngọn đồi. Bắt đầu men theo bờ sông đi xuống phía hạ lưu. Y vừa lẩn khuất vừa quan sát, luồn đi trong các lùm cây mà từ từ biến mất khỏi tầm mắt Lâm….

Lâm ở lại trên đồi, hắn xem xét lại chỗ chất khí gây mê “Hơi Thở Của Quỷ” thêm lần nữa, rồi bắt đầu đi gom những hòn đá nhỏ xung quanh….. Hắn cố tập trung vào việc, cắn răng không cầm ống nhòm lên nhìn sang trại cướp, không nghĩ về cảnh tượng khi Trúc Vân bị lôi ra thế chỗ Hoàng Lan…………