Chương 8: bại lộ

Cùng thời điểm Cửu Nhạn biết được Lâm là thủ phạm vụ bắt cóc, Lâm vừa mở mắt tỉnh dậy…. Trong khi Cửu Nhạn tính toán từng bước đi trong đầu để tìm ra Lâm, thì hắn đang thoải mái luồn tay vào vùng háng mịn màng thơm tho của Thùy Lam mà vuốt ve…..

Tối qua hắn đã quyết định xong. Hắn không đủ cầm thú, không đủ nhẫn tâm sắt đá để bắt cô bé đang thoi thóp sống mấy ngày tàn phải đi làm đĩ rừng sâu. Khuya nay, hắn sẽ đem thả em.



Tối qua, cơn hen thừa chết thiếu sống của Thùy Lam làm Lâm cụt hết hứng thú hiếp dâm nàng. Hắn cũng sợ rằng khi đẩy cảm xúc của nàng lên cao quá, cái van tim kia mà hở rộng hoác ra thì không còn đường nào mà cứu mạng nàng giản đơn như xịt thuốc hen suyễn nữa……

Hắn khó chịu bực dọc ngừng cuộc vui đêm. Hắn thích dày vò hưởng thụ thân xác con gái người ta……., nhưng chắc chắn không muốn các nàng bị tổn hại cơ thể nặng nề – chứ đừng nói tới mất mạng!

Hắn trói tay nàng lại để gọi là phòng hờ lo xa… rồi bắt nàng ngủ! Hắn gằn giọng, hứa chắc nịch với nàng để “dỗ dành” :

“Hiếp cưng anh cũng đã hiếp rồi, muốn giết cưng anh đâu cần đợi lâu chi nữa!!!!!!? Ngủ đi! Mau!!! Khuya ngày mai, thuận lợi, anh sẽ thả em về! Anh giữ em lại đây hiếp em thêm …..để rồi nuôi bệnh nữa chắc!!!!?????”

Sau hồi lâu còn khóc nức nở khổ đau, cơn mệt mỏi cũng quật ngã cô bồ câu nhỏ.

Hắn buồn chán, mệt đầu…. Lên giường nằm ôm nàng mà ngủ tới sáng nay……

Giống như cách mà mười ba đêm trước đó, hắn đã ôm Trúc Vân…

Và sáng ra, thức dậy trước, nhìn sang thân thể ngọc ngà đang khỏa thân kề bên…. Hắn cũng nhớ Trúc Vân!!!

Hắn nhớ rõ buổi sáng ấy hắn đã vuốt ve bầu vú tròn căng của nàng ra sao….khi nàng còn chưa thức giấc. Đã lùa tay vào rừng lông mu êm ái ra sao, khi nàng khẽ trở mình, dạng chân ra. Đã xoa cặp mông tròn lẳng ra sao, khi nàng lật nghiêng sang bên cạnh…….

Giờ đây, buổi sáng vẫn thế, vẫn là một đôi gò bồng đảo mát mịn lòng bàn tay, vẫn là một khe nước ẩm chật hẹp ôm khít lấy ngót tay hắn đút vào……. Vẫn là những hơi thở êm đềm nhỏ nhẹ của người con gái khỏa thân còn đang say giấc …….

Mà Lâm chẳng thấy “phê” người, chỉ thấy nhớ nhung dày xé…..



“Đ. má mày Lâm ơi! Đ má mày Lâmmmm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” – tên dâm thần chửi bản thân, chắc đã là lần thứ trăm thứ ngàn rồi….



Khổ sở và điên đầu khi không thể làm chủ được cảm xúc của bản thân, Lâm nóng nảy nắm đấm tay mình lại. Hắn quên mất là hắn đang để bàn tay ve vuốt ngay trên bầu vú nhỏ trắng tinh của Thuỳ Lam! Nắm tay siết chặt lại bóp gọn lấy quả đào tiên thật đột ngột, như một pha bóp vú bạo dâm! Thuỳ Lam giật mình vì đau, bừng tỉnh giấc và khóc ré lên dưới mảnh băng keo dán miệng

Lâm dỗ dành vẻ biết lỗi: “Anh xin lỗi, anh xin lỗi mà…..! Anh…lỡ tay mà, không cố ý đâu!!…. “

Tối qua, cuộc hiếp dâm đi chưa được nữa đường thì con bồ câu nhỏ này đã phát bệnh… Lâm vẫn chưa bắn tinh được phát nào. Đến tận sáng nay hắn vẫn đang còn nứng, nhưng cả đêm “dằn vặt nội tâm” đã đẩy Lâm đến quyết định cuối cùng là sẽ tha cho nàng, sẽ không thể chấp nhận nổi việc hành hạ một cô bé mang bệnh nan y chờ chết…. Không bán nàng mà khuya hôm nay sẽ thả ra, đương nhiên Lâm cũng tự kiềm chế hết sức để không…..đè nàng ra mà hiếp thêm nữa! Dù thân thể ngọc ngà mịn như nhung kia đang nằm kề sát bên cây cọc cương cứng của Lâm…..

Hắn hít sâu để… dằn mình xuống, trấn an cô bé đang đau khổ đón buổi bình minh bằng nước mắt…. Rồi hắn bỏ đi lên tầng kiếm cái để làm bữa sáng cho cả hai.

Lần nào cũng vậy, sau một đêm hiếp dâm cuồng bạo với đủ trò dày vò vần vũ…, sáng hôm sau Lâm luôn chăm sóc cho cô gái được hồi sức trở lại. Cái kiểu chăm sóc tận tình ấm áp dịu dàng mà các nàng nếu được tháo băng keo có lẽ sẽ chửi thẳng vào mặt hắn “Đạo đức giả!!!!!! “. Lâm cuồng dâm, thèm thuồng cảm giác làm nhục con gái người ta, thèm cảm giác trấn áp khi cô gái sợ hãi và đau khổ van xin hắn…. Nhưng chỉ thế thôi!!! Hắn là kiểu người thích ngắm hoa, hái hoa, vuốt ve ngửi lấy mùi hương hoa, có thể ngắt đi vài sợi nhuỵ hoa đài hoa….nhưng không bao giờ ưa thích việc vò nát hay xé nhuyễn toàn bộ bông hoa đó thành từng mảnh….. Hắn và tên Kiên là hai thái cực trái ngược nhau….

Lâm đang nấu bữa sáng thì điện thoại rung. Giọng thằng Long vang lên chưa kịp “Alô” thì Lâm đã kể lể luôn:

“Ê Long 2 tuần nay tao không theo được mối nào ra hồn hết, gần Lễ lạt rồi nên đường đông, khó bắt quá…!!! Mày chịu khó chờ thêm…… “

Long ngắt ngang lời hắn

“Thôi thôi, khoan đi! Tao gọi để báo với mày là trên đây đang kẹt… à, ý là…, ế quá nè. Mới qua đợt mưa lũ, đường biên giới khó đi, thêm đám biên phòng đang làm gắt…. Cho nên khách bên Cam ít qua chơi lắm. Ế quá nên tụi tao chưa cần thêm gái. Mày tạm ngưng nha, đợi qua đợt này khi nào khách đông ổn định lại rồi tao báo mày kiếm hàng tiếp! Vậy nha! “

…….

Lâm cúp máy, ậm ừ cho qua, trong lòng chán nản. Không bán người cho Long tiếp…, lấy đâu ra tiền cho kịp đây!? Đợi khách đông lại. Đợi tới chừng nào!!!? Đụ mẹ thằng Long, có cái động điếm cũng làm không xong!!!!

……

Bên kia đầu dây, Long vừa cúp máy thì ngay lập tức có kẻ khác gọi cho gã. Màn hình hiện ra tên người gọi: Đại Ca.

“Dạ, dạ em nói nó rồi! Dạ, dạ! Em biết rồi Đại Ca yên tâm!!! “

Long cúp máy xong ngồi như cục đá, buồn chán rảnh rang không biết làm gì. Hơn 1 tuần qua hắn cùng thằng Minh, thằng Phúc bị điều xuống miền xuôi này chỉ để…..ngồi không! Chính yếu là để phân tán lực lượng ra trong thời điểm khó khăn…. Chứ không có việc gì cần làm ở cái thành thị này hết! Thà ở trên rừng, ngày ngày còn có cả đám gái nằm phơi ra đó để đụ “chùa” còn hơn!!!

Long châm thuốc mà thở dài ngao ngán. Từ chủ một đường dây buôn lậu xăng và thuốc lá, giờ trở thành thằng chạy vặt hạ đẳng, tệ hơn thứ chó giữ nhà… Ngày xưa buôn hàng cũng chỉ khá thôi chứ chưa phải là trùm một cõi, nhưng ít ra cũng thoải mái nghe bọn đệ gọi tiếng Đại Ca, mọi việc làm cũng không phải nhìn mặt ai…. Còn giờ thì…….

…….

Chống không nổi người ta, thì đành phải quỳ thôi!….

……

Long uể oải lôi điện thoại ra chơi. Lên Facebook, Zalo lung tung nhưng không hề có hứng… Cuối cùng hắn mở video coi cho đỡ chán.

Đó là một đoạn clip chính tay hắn quay 1 tuần trước, đêm cuối cùng trước khi bị “đuổi” xuống nơi này nằm mốc meo. Đoạn clip chừng 2 phút quay lại một khung cảnh tà dâm cuồng bạo ở giữa khoảng rừng đêm….

Giữa tiếng rên la khóc lóc thảm thiết của sáu người con gái là tiếng tí tách của lửa trại. Hoà với tiếng thét đau đớn của sáu nàng là những tràng cười đểu cáng thỏa mãn của bọn quỷ Địa Ngục. Đoạn clip 2 phút này đã là khúc cuối của cuộc hành dâm kéo dài 3 giờ đồng hồ!!!

Hình ảnh trong clip lúc tỏ lúc mờ vì ánh lửa trại thay đổi. Sáu cô gái bị trói đứng trên sáu gốc cây quây thành nửa vòng tròn sát đống lửa. Khoảng mười thằng – trần truồng y hệt như các nàng – đang giở đủ trò đồi bại trên sáu tấm thân rách nát tả tơi: đụ bằng cu, bằng ngón tay, bằng cán dao cán búa, đụ bằng nòng súng,…bằng cọc tre nhọn đầu!!! Hoặc là tra tấn mười hai bầu nhũ hoa bằng răng, bằng mũi dao mũi kềm, bằng những cú bạt tai trời giáng làm bầm tím mười hai quả đào tiên… …. …..

Hướng đối diện, phía mảng bóng tối nơi đống lửa không soi đến được, một tên trọc đầu đang ngồi thoải mái mà rít thuốc. Ánh sáng lay lắt thỉnh thoảng dội vào đôi mắt ti hí nheo nheo và cái miệng méo khó coi của nó. Trong tay nó là một thanh trúc nhỏ mảnh mai dài khoảng 2 mét. Không tham gia cùng cả bọn, nhưng thỉnh thoảng nó nổi hứng lên, đưa đầu thanh trúc nướng trên lửa cho đỏ…… rồi chầm chậm dí vào núm vú hoặc lông mu một cô gái……… Rồi nó ngồi cười khoái trá khi nghe tiếng rú khủng khiếp đau khổ vang lên….. Sau lưng nó còn có một bóng người cao lêu nghêu đang nói chuyện điện thoại, âm thanh nghe xí xố liến thoắng không rõ lời…..

…..

Ngay cả trong những cuộc chơi cuồng dâm tập thể này, Long cũng thường phải đợi tới “mâm cuối”, khi gã Đại Ca cùng đám đàn em thân tín đã chán chê rồi thì Long và mấy thằng đệ trong băng buôn lậu nhỏ lẻ của nó mới được “nhập tiệc”. Khi ấy thì thường là các cô gái đã lả đi, bất tỉnh vì đau đớn và khóc nhiều, thân xác các nàng cũng đã nhầy nhụa bấy bá hết rồi. Còn gì hào hứng nữa mà chơi!!!?

Những suy nghĩ u ám không lối ra làm Long quá đỗi bực dọc. Xem clip bạo dâm cũng không nứng nổi!!! Giờ đây hắn muốn dẫn thằng Minh thằng Phúc ra ngoài chơi đĩ giải khuây cũng…. Không có tiền mà chơi! Đi cướp vài vụ kiếm thêm, nếu lỡ chỉ sơ sẩy một ly…..cũng đủ cho tên Đại Ca bẻ cổ hết cả đám khi trở về rừng!!! Long cảm giác như đang ở tù!!!!!!

Hắn nổi khùng quăng smartphone lên bàn cái “Cộp”, rồi nằm nhắm mắt, định ngủ cho qua ngày. Màn hình cảm ứng của chiếc điện thoại bị chạm mạnh, khiến ứng dụng phát Video hiện ra một dòng thông báo… Chiếc máy va chạm lăn lóc thêm một vòng nữa trên bàn, màn hình cấn vào gạt tàn thuốc…, tình cờ khiến cho thông báo đó được “đồng ý” luôn, mà Long không hề hay biết……….

…..

Quá nhiều chuyện “tình cờ” trên đời này không ai giải thích nổi. Và cũng có quá nhiều thứ “tình cờ” đã dẫn dắt số mệnh người ta đi theo hướng không lường…….

Long không bao giờ ngờ nổi, có nằm mơ cả ngàn năm gã cũng không ngờ!!! Đó là cái động tác quăng điện thoại đầy bực dọc vừa rồi… …, đã đưa số mệnh của gã tới ngày tận mạng!!!

…………..

Đám lục lâm như thằng Long, ngày nay đã đổi đời lên nhiều chứ không phải lạc hậu như xưa. Ngày trước bọn chúng đi buôn đi cướp có thể rất nhiều tiền, chôn vàng tích góp có khi đến hàng chục lượng (như cái khoản “phòng thân” của Cửu Nhạn – thật ra lúc ấy chỉ là con số rất nhỏ đối với y!). Nhưng ngoài ăn chơi gái gú, hút chích nhậu nhẹt….thì chúng vẫn chỉ quanh đi quẩn lại là đám rừng rú man di, có nhiều tên thảo khấu còn chưa thấy được thành phố trông như thế nào…..

Nhưng mọi sự đã đổi thay nhiều từ ngày Kiên điên “lên ngôi”, từ ngày mà việc chém giết cướp bóc không còn là đủ nữa….. “nghề” mới của bọn chúng giờ đây đòi hỏi nhiều tính toán cẩn thận hơn, phạm vi hoạt động rộng hơn, và khả năng giữ liên lạc tốt hơn! Thế nên chuyện mà bọn lục lâm thằng nào cũng có smartphone là rất bình thường, thậm chí iPhone đời mới nhất luôn luôn là chúng cầm trên tay trước cả dân thành thị! Ngoài nhu cầu cần thiết cho “công việc mới”, những thứ đồ điện tử này cũng là một góc nhỏ trong số mặt hàng chúng buôn mà!

Tuy xài sang là vậy, nhưng cả một băng lớn của Kiên điên không thằng nào rành rẽ hay tìm hiểu… Chúng chỉ coi smartphone như đồ chơi đơn thuần, kèm thêm công dụng là chụp ảnh quay phim “mặt hàng” gửi cho bên “đối tác” xem trước khi giao dịch… Chính cái chỗ “dốt” đó đã gây họa cho gã Long, và sau này sẽ là cả bọn…..

Long có sở thích bệnh hoạn là quay phim lại những buổi hành dâm tra tấn dã man của cả băng. Cũng có vài thằng khác làm vậy, sau khi đụ đéo dày vò chán chê những cô gái ấy….., ra ngoài ngồi thì chúng còn biết làm gì mua vui!? Những video clip hành hạ hãm hiếp tàn tệ cứ ngày một nhiều hơn trong smartphones của bọn chúng….mà Kiên điên chẳng hề cấm cản. Nó không nghĩ chuyện đó có gì là nguy hiểm bao giờ!!!! Chính Kiên cũng dùng iPhone chụp hình và quay phim những cô gái tội nghiệp….nhưng phần lớn là để gửi cho bên kia mà thôi………

Do xài nhiều mà không hiểu biết gì hết, nên có những tính năng ẩn mà cả băng chẳng bao giờ nghĩ ra là có tồn tại trong chiếc máy chúng cầm trên tay…. Long đã “bị hại” vì lý do đó!

Lúc ném điện thoại lên bàn, màn hình bị chạm mạnh tình cờ kích hoạt chức năng, rồi thậm chí cái nút “Đồng ý” cho tính năng đó cũng bị chạm phải luôn – thật sự quá đen đủi cho Long khi gã không mảy may hay biết…

….

Tính năng được đồng ý kích hoạt chính là : ……. “Tự động sao lưu mọi hình ảnh và video trong máy lên cơ sở dữ liệu của Facebook”.



Có nghĩa là trong khi Long nằm lăn ra ngủ, chiếc smartphone âm thầm tải hết mọi thứ lên Facebook của gã…. Đương nhiên không chừa các video clip bạo dâm cuồng loạn….

Tuy dữ liệu đó là bảo mật cho riêng Long – chỉ có người chủ của trang Facebook ấy, biết password, mới vào xem được – nhưng khổ nỗi chuyện bị hack mất password Facebook ngày nay là nhiều như cơm bữa!!! Bọn tin tặc tép riu cũng làm được, và có cả chục ngàn thằng tép riu như thế đi làm cái việc hack Facebook người khác…. Chúng chỉ mong kiếm chác được thông tin cá nhân để tiếp tục đi hack tài khoản ngân hàng của chủ nhân trang Facebook, nhưng đôi khi tìm được vài thứ “hay ho” thì chúng cũng không bao giờ bỏ qua!

Cái số mệnh tình cờ đối xử với Long hết sức ác ôn: các video vừa được sao lưu bảo mật lên Facebook của gã, thì chỉ sang hôm sau, trang Facebook bị hack mất pass!!! Tình cờ run rủi đến không thể tưởng tượng ra!!!!!

Khi mà Long bị mất password và bực dọc….tạo trang Facebook khác, gã vẫn không biết rằng mọi video trong máy mình đã lên trên mạng, nằm trong tay một thằng tin tặc nhóc con mới hơn chục tuổi đầu!!!

Thằng nhóc ấy vừa xem các đoạn phim dã man nó vừa hack được ; vừa…. Chia sẻ tiếp lên một trang web sex của châu Âu. Thế là trăm người ngàn người lại tiếp tục dẫn đường link ấy chia sẻ ra biết bao nhiêu trang web đen khác nữa… Nội dung “thật” và đầy máu me bạo lực ấy đương nhiên bị xoá ngay!!! (mấy trang web đen không hề muốn bị đi tù nếu cảnh sát tìm thấy chúng có lưu giữ video hiếp dâm thực thụ ngoài đời….). Nhưng vẫn có một tên tin tặc nhanh tay chuyển các video vào một trang web đen ẩn – một trang deep web!

Đó là cái đáy chứa cặn bã của Internet, nơi mà an ninh mạng cũng khó lòng mò mẫm lục lọi… Đó là nơi an toàn cho bọn bệnh vào chia sẻ và cùng xem những thứ mà người thường liếc qua cũng phải ói mửa vì ghê tởm!!! Deep web: Đó chính là nơi mà những clip của gã Long bị một người quen tìm ra vào hai đêm sau………….

……..

Lúc này, nơi rừng biên giới, cùng lúc gã Long buồn bực đi ngủ cho quên ngày, Đại Ca của nó đang ngồi bên bờ sông, cũng chẳng vui vẻ gì hơn!

Kiên điên ngồi rít thuốc như ống khói, thỉnh thoảng liếc nhìn vào lán trại dõi mắt theo gã Tàu khựa cao lêu nghêu… Cái gã đáng ghét đó, cái gã mà Kiên không dám đụng vào, cũng đang nóng nảy, vừa nghe điện thoại vừa nhăn mặt nhíu mày… …….

Đã gần hai tháng nay rồi, đám Khựa kia cứ im hơi lặng tiếng! Đã gần hai tháng, lính biên phòng của ba quốc gia bỗng như điên như khùng, tuần tra ráo riết ngày đêm!!! Kiên điên không hiểu vì sao có biến cố lạ như vậy – xưa nay vùng rừng này chưa từng xáo động như vậy! Lũ Khựa hẳn là nắm rõ tình hình, chúng cũng thâm trầm quá mức nữa…. Vì sợ lính biên phòng theo dấu đường đi vận chuyển hàng tìm đến tận ổ của chúng, nên chúng ngưng không chịu nhận hàng trong thời gian này. Mọi giao dịch đều phải hoãn, chờ chỉ thị tiếp theo của chúng. Thằng Khựa cao lêu nghêu kia – được băng bên Tàu phái sang đây điều khiển tình hình – cũng dỏng tay nghe ngóng và chờ đợi suốt hai tháng ròng….

Kiên điên giờ mang danh Đại Ca, nhưng mọi mệnh lệnh đều phải nghe lời thằng Khựa ốm lòi xương đó. Một con sói khát máu, kẻ đã diệt được Cửu Nhạn lừng danh! …..mà giờ phải cúi đầu trước một thằng Tàu cao ốm khó coi!!?

…..

Biết làm sao khác được!? Chống không nổi người ta, thì đành phải quỳ thôi…………..

……..

Kiên điên cắn nát cái đầu lọc của điếu thuốc khi hắn xoay vần những suy nghĩ trong đầu…

Hàng thì hăm hở bắt về nhiều, rốt cuộc chờ hai tháng không thể đưa đi, một xu cũng chưa thu được! Năm ngàn đô một đứa, sáu đứa là sáu bao tải chứa tiền, mà giờ chỉ thấy như sáu cục nợ!!!

Hai tháng ròng phải nuôi ăn chăm sóc cho những “kiện hàng” đó, lúc đầu chỉ hai ba, hôm nay đã lên tới sáu đứa rồi!!! Mỗi lúc di chuyển dời trại để thoát bọn biên phòng…là mỗi lần cực nhọc thêm khi vác theo sáu cái cục nợ kia!

Nuôi ăn nuôi mặc một đám đàn bà trong trại; tuy rằng mỗi tuần đều có *** để đụ để chơi, nhưng muốn cắt đứt núm vú hay thọc dao vào ***….là tuyệt đối không thể! Ngay cả một vết rạch vào háng vào mông cũng không thể! Chỉ được đụ chứ không được huỷ!!!!!!!

Lại còn phải chừa thời gian cách khoảng ra cho chúng bình phục sau mỗi cuộc chơi: hai tháng chỉ chơi được có sáu lần làm sao đủ???!

Thậm chí còn phải kiếm mấy thằng vô dụng biết chăm sóc y tế, hay đã từng học qua trường y…. Kết nạp vào băng! Thu nhận mấy thằng gà con đó….chỉ để lau vết thương cho đám con gái này, tuyệt đối không để xảy ra nhiễm trùng trên cơ thể!!!

….

Tuyệt đối không để nhiễm trùng! Chơi thì được, đụ thì được, phá cũng được mà tuyệt đối không được cắt xẻo rạch mổ huỷ hoại!!!!! Tuyệt đối không tra tấn liên tục làm hao mòn thể lực….. Tuyệt đối không……………

….

TUYỆT ĐỐI CÁI CON C**!!!! Từ bao giờ mà con chó điên này phải nghe lệnh răm rắp!? Từ bao giờ mà thằng Kiên phải bị gò bó, bị can ngăn!? Từ bao giờ mà cuộc chơi đã dần dần lớn rộng ra tới một quy mô mà nó không còn kiểm soát nổi!!!!!!!!!!????

…..

Kiên điên nhắm không đè nén được cơn khùng đang dâng lên trong máu, nó đứng dậy đi kiếm chỗ trút ra… Nó quay sang lán trại nơi ba thằng đệ đang ngồi canh giữ sáu cô gái mệt mỏi tả tơi. Sáu nàng đều trần truồng loã thể, bị xích chân. Mu ***, mông, đùi, cánh tay, đôi nhũ hoa và đầu núm đỏ hồng….hằn lên vô số vết thương lớn nhỏ. Có chỗ đã lành lại, kéo da non. Có chỗ vẫn bầm đen hoặc in vằn đỏ….

Sáu nàng thấy Kiên bước đến thì đều kinh hoàng hoảng sợ, nỗi khiếp hãi hiện ra trong sáu đôi mắt khổ đau. Cơn run rẩy lạnh người chạy ngang qua sáu đôi vú bầm dập….

Kiên điên lôi các nàng ra mé sông, miệng còn đang lẩm bẩm :

“Chỉ được chơi chứ không được huỷ! Tuyệt đối không gây nhiễm trùng!!! Ừ, rồi, đồng ý! Không hủy, không nhiễm trùng mà! Chỉ chơi thôi mà! Tao chỉ chơi chút thôi mà………!!!!! “

….


Nắng trưa đã lên, mặt trời đứng bóng làm chói loá mặt sông. Kiên điên gọi cả băng ra mé sông cùng chơi trò chơi tàn bạo để giải khuây. Thằng Tàu khựa cao nhòng liếc mắt lườm lườm nhìn bọn chúng nhưng không nói câu nào. Gã ta hiểu rõ bọn lục lâm mọi rợ này không thể chịu nổi cơn nứng quá lâu mà không trút lên người các cô gái – sáu tù nhân đau khổ, tàn tạ đã bị giam cầm ở đây hai tháng nay, đã bị chúng hành dâm tập thể đến lần này là lần thứ 7!…. Gã cũng biết rõ, Kiên điên đã không dám làm trái lệnh mình thì bọn đàn em lại càng không! Sáu nàng có thể tan nát tả tơi thân xác, bị vài vết bầm vết cắt thông thường…nhưng sẽ không bị bất cứ vết thương sâu nào có khả năng nhiễm trùng! Những cơ thể này tuyệt đối không được để bị nhiễm trùng……..

Sát mép nước, chúng đã xếp chồng rất nhiều bao cát từ lâu. Bao này san sát bao kia trải thành một khoảng rộng chừng hai mươi mét vuông bằng phẳng bên bờ sông, dùng làm bến thuyền dã chiến, mà cũng để làm nơi ăn nhậu và “vui chơi giải trí” luôn! Kiên và đám đệ hiện giờ đang quây thành vòng tròn trên khoảng bao cát đó, ở giữa là sáu người con gái loã lồ….. Các nàng khóc trong câm nín, run rẩy đợi chờ “cuộc chơi” sắp xảy ra…. Đã hiểu quá rõ rằng quỳ lạy van xin chúng không có ích lợi gì; sáu nàng chỉ biết tủi nhục nằm, ngồi, quỳ, bò, chổng mông hay dạng háng, khom lưng hay há mồm……… đúng theo từng mệnh lệnh – mục đích duy nhất là cầu mong cho chúng thấy ngoan mà nương nhẹ tay …….

Trưa nay thì không! Sẽ không có “nhẹ tay” vào buổi trưa oi ả này – vì Kiên điên đang cần chỗ để trút đi bực dọc ức chế dồn nén trong đầu nó! Con sói dại đang muốn phát tác cơn giận, phát tác cái bản chất cuồng nộ khát máu của nó lên người sáu nàng…….. Thế nên Trưa nay, mặt sông loang loáng nắng sắp phải đón nhận những dòng máu tươi!….…..

………

Kiên hằn học xô một trong sáu người con gái ngã ngửa ra, nằm dài trên bao cát cuối cùng sát mép nước. Nó gằn giọng ra lệnh: “quỳ, khom lưng!!!”

Cô bé chỉ tầm mười chín đôi mươi, cơ thể ngọc ngà trắng trong đang run lên bần bật. Nước mắt lăn dài trên gương mặt thanh tú, hai mắt đỏ hoe còn vương nét ngây thơ khôi nguyệt của gái mới lớn xuân thì……. Cô đã đủ hiểu rằng đừng nên trái lệnh con chó dại này, không dám chậm một giây, ngay lập tức quỳ xuống chổng mông về phía hắn, khom lưng, chống tay xuống bao cát, quay mặt ra ngoài dòng sông lấp lánh nắng thuỷ tinh…….

Cô bé ấy, chính là bé sinh viên Thiên Hương! Là người con gái đầu tiên thằng Lâm bán cho tên Long để “mở casino cho Campuchia qua chơi”!

…..

Chẳng có cái casino chó đẻ nào nơi rừng thiêng nước độc này hết!!! …. Chỉ có bọn quỷ dữ, ngày đêm tra tấn các nàng trong Địa Ngục tàn khốc dã man….. Chỉ có những âm mưu và những cuộc mua bán xuyên quốc gia mà các nàng vẫn còn chưa hay biết là mình sắp bị lôi vào……..

…..

“Đưa *** cao lên. Banh ra!!!! “ Kiên ra lệnh tiếp.

Bé sinh viên lặng lẽ vâng lời. Nàng nâng mông mình lên cao khỏi đầu, hai chân thẳng ra và dang thật rộng. Hai mép thịt ở giữa háng cũng theo đó mà mở ra…

Toàn thân nàng run rẩy. Cái khe bé nhỏ lưa thưa lông non cũng run lên theo. Nàng cắn môi đến bật máu, nhắm mắt thật chặt, mong sao cho cơn đau mau đến rồi mau đi…..

Kiên điên khởi đầu cuộc hành dâm thứ 7 trên thân xác sáu người con gái đáng thương.



Hắn tháo dây nịt, gấp làm đôi, vung thật cao rồi quất một tiếng chát chúa vào cửa mình cô bé sinh viên đang run run chờ đón….

“Á! “ Thiên Hương bật khóc, thét lên rồi oằn lưng thấp xuống vì đau rát nơi cửa mình.

Kiên điên chưa cần mở miệng, cô bé vừa hạ người xuống một nhịp lập tức chổng mông trở lên cao y như cũ mà không đợi nó nói nửa câu!!! Bé ngoan ngoãn và phủ phục đến đáng thương – vì em biết, nếu không làm thì hậu quả sẽ ra sao………..

Kiên quất tiếp roi thứ hai. Sợi dây nịt da bò xé không khí nghe “Vúttttt” thật rõ rồi lại giáng xuống cửa mình cô bé!

Roi thứ ba, thứ tư rồi thứ năm,…… Thiên Hương mất hết sức lực vì quá đau đớn, hai chân cô bé bủn rủn hết chổng mông lên cao nổi nữa rồi…. Bé sinh viên gục xuống, khe suối ngọc đã nát nhừ, ri rỉ máu tươi……

Kiên khẽ liếc ánh mắt trở vào lán trại, nơi thằng Tàu cao nhòng ốm nhách đang đứng nhìn. “Ừ thì không hủy hoại, không nhiễm trùng đó!!!! “ – con sói dại nghe trong đầu mình như có giọng cười hả hê thỏa mãn!

Kiên vứt bé Thiên Hương sang bên cho đám đàn em bu vào, bắt đầu bữa tiệc cuồng dâm. ***, mông và vú cô bé nhanh chóng bị vô số con cặc và hàm răng chà đạp lên…….



Kiên bước sang cô gái thứ hai, kéo dây kéo quần đưa con cặc ra ngay trước mặt nàng: “Bú! “

Cô gái tủi nhục ngậm lấy, Kiên vừa nhấn mạnh cho cây cọc đó ngập sâu vào cổ họng nàng, vừa thò tay xuống thấp nắm hai đầu nhũ hoa mà kéo mạnh lên cao, cao nữa cao nữa…!!! Vừa kéo lên cao, vừa se se, vừa bóp bẹp nát……. đến lúc tiếng thét vang lên, nhưng bị chặn lại uất nghẹn vì cây cọc nóng hổi đang cắm trong cổ họng………..



Bên cạnh con chó điên, gần hai mươi thằng đàn em cũng đã nhập cuộc. Sáu cái *** nhanh chóng bị lấp đầy, sáu đôi vú bị vò bị tát bị kéo dài….. không còn nhìn ra hình hài gì nữa….. Tiếng rên rỉ, tiếng thét không ra hơi….theo gió mà lan rộng khắp mặt sông….







Buổi trưa đó là cực hình lần thứ 7 cho các nàng. Số phận thật sự đã đối xử với sáu nàng quá ư khốc liệt…

Số phận là thế – có bao giờ công bằng đâu!? Có người giãy giụa trong Địa Ngục thì cũng có người may mắn được tránh xa khỏi ổ quỷ dữ đó…..

Cô bồ câu nhỏ yếu ớt tên Thuỳ Lam đâu biết, nàng là cô gái “may mắn” vô cùng! So với sáu nàng kia, nàng chỉ cách cánh cửa Địa Ngục một bước chân! Một tích tắc tên Lâm suy nghĩ lại mà đổi ý, đẩy nàng đến đó……thì số phận nàng sẽ chẳng khá gì hơn.

Cũng may là, hắn đã quyết định thả nàng! May mắn nhỏ nhoi dành cho cô gái mong manh đang chờ chết…

Lúc này đây, giữa nắng trưa oi nồng, Thuỳ Lam đang nằm thiêm thiếp ngủ dưới căn hầm của Lâm. Sức khỏe đã kém, lại bị tên dâm ma dày vò cả đêm (tuy là chưa thỏa được nửa phần sức của hắn!!!) nên Thuỳ Lam sau khi ăn sáng xong lại lăn ra ngủ. Nàng vẫn khóc rấm rứt đầy tủi nhục và khổ đau. Trong lòng nàng vẫn hoảng loạn vô cùng khi không biết thật sự tên hiếp dâm có “tốt bụng” tới mức sẽ thả nàng ra như lời hứa hay không…. Tuy nhiên thể lực yếu ớt không để nàng tỉnh táo mà suy nghĩ quá nhiều, nàng mệt mỏi mê man khi Lâm đang loay hoay ở tầng trên bán cafe cho khách – hôm nay hắn vẫn bán bình thường.

Một giờ rưỡi trưa, Lâm mang đồ ăn xuống, đánh thức nàng dậy rồi đút cho ăn. Trong lòng hắn giờ đây đối với con bồ câu nhỏ này chỉ có ý thương hại tội nghiệp mà thôi…..

Hắn để cho nàng mặc đồ lại – cũng may là đêm trước cô nàng ngoan ngoãn tự cởi ra hết chứ không phải đợi Lâm xé….nên đồ lót vẫn còn nguyên vẹn!!! Mặc lại đủ quần áo trên người rồi, cô gái bớt đi phần xấu hổ ê chề (hắn thật tình vẫn muốn để cho nàng trần truồng suốt đến đêm, để hắn ngắm cho thật no mắt….. Nhưng rồi nghĩ thấy cô nàng thật tội nghiệp nên thôi…..!). Thuỳ Lam dần dần tin tưởng hơn là tên dâm ma thật sự có ý muốn thả nàng về…..

Suốt buổi chiều đó, Lâm vẫn tất bật bán quán. Vài lần quay trở lại xuống hầm, thấy cô gái vẫn nằm ngoan co ro…. Hắn thật tình chưa thấy người con gái nào yếu đuối mong manh như thế…..

Đến tận khuya, sau khi đã ngủ xong nửa giấc, Lâm tỉnh dậy lúc hơn 2h sáng. Hắn nhẹ nhàng chụp thuốc mê lên mũi Thuỳ Lam trong lúc nàng vẫn còn đang say ngủ…. Chiếc váy đồng phục ngắn cũn làm lộ ra quần lót đỏ ren lấp ló….vẫn khiến hắn hơi thèm thuồng tiếc nuối ít nhiều…. Hắn vuốt ve làn da mịn nơi háng nàng, tự nhiên hơi cười buồn rồi chầm chậm trói nàng, cho vào bao… Lâm bắt đầu hành trình đi xa ra tận đầu kia thành phố, thả nàng ở một góc đường vắng hoe gần khu chung cư cao cấp mới xây dựng….. Rồi, hắn thong thả chạy xe về trong làn gió đêm. Lúc này đã hơn 4h sáng.

Lâm không hề biết là chuyến đi này, đem thả Thuỳ Lam nơi xa xôi vắng vẻ cách nhà hắn hơn 25km….. Mang lại cho hắn hai bất ngờ lớn!!!

…..

Bất ngờ thứ nhất đến ngay lúc 4h30 sáng…. Quá sớm đến mức khiến Lâm chao đảo cả người!

Chạy về ngang qua khu dân cư – lúc này tất nhiên là không một bóng người. Lâm tình cờ ngó nghiêng vào một cửa hàng tiện lợi 24h, định ghé mua gói thuốc. Nào ngờ khi ánh mắt vừa quét qua thì chạm ngay một bóng váy ngủ mỏng tang màu vàng mỡ gà đi ra từ cửa hàng, chạy vội trên vỉa hè đoạn ngắn rồi rẽ vào hẻm.

Con gái con đứa…. Đi mua gì vào lúc tờ mờ sáng gà còn chưa gáy!??? Lâm tò mò nên vòng đầu xe rẽ theo.

Vào hẻm, quẹo thêm 2 lần, bóng dáng mảnh mai trong chiếc váy ngủ hiện ra trước ánh đèn xe. Luồng ánh sáng mạnh soi rõ chiếc quần lót ren bên trong – lại là quần lót ren!!!

Lâm suy nghĩ trong 1 phần 10 tích tắc…..

Cô gái nghe tiếng xe sau lưng, nép sát sang bên để nhường đường cho hắn chạy…..

Kịch, kịch, 2 tiếng chân chống chạm nhanh xuống mặt đường.

Không đầy một phút sau. Áo ngủ vàng đã nằm mê man trong bao đen của tên dâm thần. Xe rồ máy chạy trở ra khỏi hẻm, bình thường như kẻ dạo mát mà thôi……..



Lâm khoan khoái chạy về nhà. Chuyện tiền nong nợ nần, chuyện chờ ngày tiếp tục bán người cho gã Long…..tạm thời nằm im trong một góc! Giờ thì phải hưởng thụ “của trời cho” này đã – để bù lại đêm qua không làm ăn được gì với Thuỳ Lam!!! Lâm vui vẻ huýt sáo – ông Trời mang cô nàng này ra hẻm vắng để tặng quà cho hắn đây mà…!!!

Chở “món quà” về, mang xuống hầm trói tứ chi, Lâm nuốt nước miếng ừng ực : nàng chỉ có quần lót, chứ không mặc áo ngực dưới làn vải mỏng tang màu vàng mỡ gà kia!!!!! Hai đầu núm nổi cộm hằn rõ lên làn vải mềm mại, Lâm không kềm được mà đưa tay se se, nắn bóp mấy phút liền!!!!

Chưa từng thấy vụ nào dễ như vụ này!!! Lâm sung sướng nghĩ thầm, khi hắn ngắm nhìn gương mặt tinh khôi xinh xắn, trên mắt còn thêm đôi kính cận, làn da trắng ngần và vóc dáng cao ráo mảnh khảnh : đẹp hoàn mỹ! cô nàng này là một tạo vật hoàn mỹ!!!

Lâm lục trong cái bóp tiền nhỏ xíu nàng mang theo (hy vọng là không có bệnh án!!!!!). CMND ghi tên: Bùi Nguyễn Hoàng Lan. Tên cũng hoàn mỹ như người!

Lâm đợi lúc lâu, nhưng cô gái vẫn còn chưa tỉnh thuốc mê… Lúc này, đã gần sáu giờ sáng. Mặt trời đã lên dần…..

Trong lúc chờ đợi đó, Lâm không hề hay biết “món quà bất ngờ “ thứ hai đang đến với hắn. Cũng nhanh không kém, sớm không kém so với món quà đang nằm trên giường kia……..





Sau khi Lâm thả Thuỳ Lam chỉ nửa giờ, nàng đã được mấy cụ già đi tập thể dục sớm phát hiện ra (Lâm đã tính trước điều này, đảm bảo khu vực hắn bỏ nàng lại không có nhiều nguy hiểm…). Chỉ vài phút sau, nàng bồ câu đã gọi điện thoại về nhà cho bà ngoại mình trong nước mắt…. Thông tin cũng nhanh chóng lan truyền đi trong cái xóm trọ nghèo lắm chuyện…, và đến tai Cửu Nhạn.

Lâm không hề hay biết: thông tin về vị trí mà hắn thả Thuỳ Lam, chính là miếng ghép cuối cùng trong tấm bản đồ trong đầu Cửu Nhạn dùng để lùng ra nơi ở của hắn!!!!




Suốt một ngày hôm trước, từ lúc biết chính Lâm là kẻ bắt cóc Thùy Lam, Cửu Nhạn đã suy nghĩ rất nhiều để tìm cho ra Lâm. Y sực nghĩ đến những vụ bắt cóc hiếp dâm được báo chí đưa tin trong 2 năm gần đây, những vụ nổi tiếng vì không hề có chút manh mối cho Công an điều tra, và đó đều là những vụ bế tắc đến mức từ từ chìm vào quên lãng….. Y lên mạng, lục lại các bài báo cũ, xem lại thông tin về 4 vụ án đó…..

Cửu Nhạn nhanh chóng hiểu rằng cả 4 vụ đều do thằng Lâm gây ra: thủ đoạn gọn gàng, kín đáo, dấu vết để lại bằng không! Sự tương đồng không chỉ ở chỗ hắn bắt cóc, hiếp dâm con gái…rồi lại đem thả ra nguyên vẹn. Bọn Công an, Cảnh sát điều tra ngờ nghệch nhận ra được Sự tương đồng về hình thức đó, nhưng còn điều bí mật phía sau thì chỉ có một mình Cửu Nhạn thấy…..

Điều đặc biệt này, chính y đã dạy cho thằng nhóc con ngày xưa……….



Địa điểm cô gái bị bắt và địa điểm được thả ra luôn luôn nằm ở 2 phía khác nhau của con sông lớn chảy xuyên qua thành phố!!!



Mười một năm trước, y nói với hắn về cách chọn địa điểm như thế để dời trại sau mỗi trận tấn công cướp hàng. Chỉ đơn giản là mượn dòng sông xoá dấu vết dùm, và tung hỏa mù đánh lạc hướng cho các băng đối phương…..Chỉ một thủ thuật nhỏ đó, mà luôn giúp cho băng cướp của Cửu Nhạn bí ẩn như đạo quân ma trong mắt bọn kia!!!!

Y vẫn nhớ ánh mắt của Lâm ngày xưa lắng nghe háo hức cỡ nào……

“Không ngờ nó thật sự có chỗ để dùng tới kiến thức đó!!! “ – Cửu Nhạn cười nhạt.



Nắm bắt được mấu chốt này, Cửu Nhạn dễ dàng hình dung ra sơ đồ đường đi của tên dâm thần… Y ước lượng cự ly trên bản đồ dựa theo tám dấu chấm làm mốc (ứng với 4 vụ bắt – thả trong hai năm vừa qua).

Thêm 2 dấu chấm khác của 2 vụ “bắt rồi mà không thấy thả” – chính là 2 vụ của Thiên Hương và Trúc Vân. Dựa vào sơ đồ đó, nối liền các đoạn thẳng với nhau theo đúng xu hướng và chiến thuật dời trại mà y nghĩ ra thời xưa…., Cửu Nhạn dễ dàng khoanh vùng được 2 khu vực có khả năng là “ổ” của Lâm. Y nắm được mọi nguyên tắc và chiến lược của thằng nhóc – những điều chính y đã chỉ dạy hắn ở trên rừng!!! Đó là lý do vì sao không một tên Công An nào, không một cuộc điều tra nào dò ra manh mối, mà y thì chỉ cần một vài giờ!!!!

Duy chỉ có một điểm sơ hở: 2 vụ cuối cùng.

2 vụ bắt rồi mà không thả…, Cửu Nhạn đâu biết là 2 người con gái đó đã bị Lâm đẩy đi đến tận chốn Địa Ngục rừng sâu – cũng chính là giang sơn ngày xưa mà y vẫy vùng…!!! Y chỉ nghi ngờ và băn khoăn. 2 vụ này không theo “nguyên tắc”, nên không phù hợp với sơ đồ mà y vẽ ra từ 4 vụ trước. Chính vì lý do đó, mà y buộc phải khoang vùng đến 2 khu vực khã dĩ, tương ứng với 2 đỉnh đối diện nhau của hai tam giác lớn có chung 1 cạnh là con sông xuyên thành phố… 2 vùng này là 2 vòng tròn bán kính chừng 3 km, nằm đối diện nhau 2 bên con sông.

Trong lúc mà Lâm còn nhốt Thuỳ Lam dưới hầm chờ đêm tối để đem đi thả, thì Cửu Nhạn đã nhanh chóng leo lên xe chạy đi thám thính 1 trong 2 khu mà y khoanh vùng.

Mất cả buổi trưa và chiều, vô dụng!

Đến tối, y trở về, định đi sang vùng thứ hai, nhưng lại lo lắng cho Ngọc Anh ở nhà một mình quá lâu… Bà Hai quá đau khổ vì cháu gái, nên y cũng không thể giao vợ cho bà trông nom được. Tối đó y thức trắng, vừa nghĩ ngợi về Lâm, vừa vật nhau với ký ức thống khổ trong đầu, vừa phải kềm chặt cánh tay phải liên tục lên cơn co giật không theo ý muốn….

Kể từ đêm mưa lũ ấy, cánh tay chín ngón này đã vĩnh viễn bị phế đi. Bị chém một dao sâu vào khu vực thần kinh phía trên vai, cánh tay phải đó đã mất đi khả năng cử động linh hoạt, chỉ còn co duỗi chậm chạp… thỉnh thoảng khi y nghĩ nhiều hoặc lo lắng, xung động thần kinh không được tiết chế lại kích thích cánh tay ấy co giật như bị kinh phong.



Cửu Nhạn cứ thức như thế. Đến sáng. Đến khi Lâm thả Thuỳ Lam. Đến khi tin tức về cuộc gọi điện đầy nước mắt của cô bé lan đến tai y!!

Thuỳ Lam về được đến nhà, bà Hai chuẩn bị đi báo công an về vụ hiếp dâm (bà đâu biết rằng hai năm qua bọn Công an đã hoàn toàn bó tay với 4 vụ khác tương tự như thế!!!).

Khi ấy thì Cửu Nhạn lặng lẽ chấm thêm một chấm lên bản đồ :

vị trí thả Thuỳ Lam!

Chấm này là chấm cuối cùng để y đưa ra được kết luận!!!

Cái “trại” của thằng nhóc chắc chắn nằm ở phía Nam con sông. Lệch về mé Tây Bắc. Gần sát rìa cái vòng tròn thứ 2 mà y đã khoanh vùng!!!!

“Mày dùng những gì tao dạy vào chuyện này hả Lâm!!!?”….



Tám rưỡi sáng đó. Y lên xe chạy đến vùng đã chọn. Bán kính vòng tròn mà y xác định giờ đây thu nhỏ lại không đầy 500 mét……..

….

Vậy là, khi Lâm đang say sưa với món quà bất ngờ mang tên Bùi Nguyễn Hoàng Lan, thì Cửu Nhạn đang trên đường tìm đến nơi hang ổ của hắn!!!!




Lâm còn bận bán quán, đến 7h tối hắn mới đóng cửa. Vả lại hắn muốn để dành cuộc vui trời cho đến đêm… Thế nên, hắn ước lượng thêm một liều nhỏ thuốc mê rồi chụp lên mũi co nàng vào lúc trưa – vừa đủ để nàng tỉnh lại vào khoảng 7 8 giờ tối….

Một ngày quả thật không dài, đêm buông xuống nhanh… Lâm dọn dẹp xong, tắm rửa sạch sẽ (như đi hẹn hò!!!!) và bước xuống hầm lúc 8h30 tối……

Trong lúc tên dâm ma hí hửng và dần dần nứng lên….., thì ở bên ngoài quán cafe, một bóng đen đang ngồi lặng im trong góc hẻm……………..